[Nhất Mộng Nhất Giang Hồ Hệ Liệt Chi] Lâm Lạc Tịch Chiếu

Chương 34 : Tình định kiếp này

Ngày đăng: 09:37 18/04/20


Thời điểm ăn cơm, Lâm Hạo Phong lay lay Gia Luật Thanh, nói:“Ta muốn thương lượng với ngươi chuyện này.”



“Chuyện gì?” Gia Luật Thanh ngẩng đầu nhìn hắn.



“Ngươi đến nhà ta ở đi.” Lâm Hạo Phong thử mở miệng:“Dù sao nhà ta có nhiều phòng như vậy, bỏ không cũng vậy, phòng ngươi ở hiện tại gần với giếng nước, khí ẩm rất nhiều, không tốt cho ngươi đâu.”



Gia Luật Thanh lắc đầu cự tuyệt:“Không cần, ta hiện tại rất tốt.”



Lâm Hạo Phong có chút thất vọng, ngẫm ngẫm lại nói:“Kia…… Ban ngày ngươi dùng nơi này dạy học cho đám nhỏ có được không? Đỡ phải đi xa như vậy, đối với chân ngươi không tốt.”



Nhìn ánh mắt chờ mong của Lâm Hạo Phong, Gia Luật Thanh trong lòng mềm nhũn, vì thế gật đầu đáp ứng.



“Ta đây ngày mai sẽ đi mua bàn ghế!” Lâm Hạo Phong vui tươi hớn hở.



“Tổng cộng chỉ có ba bốn đứa, mua bàn ghế làm gì.” Gia Luật Thanh liếc hắn một cái:” Tính cho ta ở đây mở trường học luôn à?”



“Ngô…… Không được sao.” Lâm Hạo Phong nheo lại ánh mắt:“Ngươi dạy bọn nhỏ học bài, ta dạy bọn nhỏ luyện võ, cái này gọi là phu xướng phu tùy!”



Gia Luật Thanh không nói gì, vươn tay gắp chân vịt bỏ vào trong bát của hắn:“Ăn cơm!”



Lâm Hạo Phong trong lòng mừng thầm, đây là lần đầu tiên y không phản bác mình.



Sợ Gia Luật Thanh đổi ý, sáng sớm ngày hôm sau, Lâm Hạo Phong liền gọi Tiểu Ngưu tới nói nó chuyển đến trong nhà hắn học bài, sau đó lại cùng gia gia của A Tú đặt mua một số lớn bàn ghế, Gia Luật Thanh vốn muốn ngăn lại, sau lại thấy Lâm Hạo Phong vụng trộm hướng y nháy mắt — A Tú cũng sắp đến tuổi lập gia đình, cho gia gia nàng để dành chút tiền cưới cũng tốt.



Hiểu được ý tứ của hắn, Gia Luật Thanh ngoan ngoãn ngậm miệng.



Bàn ghế được làm xong, Lâm Hạo Phong thu dọn trang trí phòng học, tôn đại gia cùng Gia Luật Thanh muốn phụ giúp, nhưng bị hắn ngăn cản.



Tôn đại gia là cái người thật thà. Lâm Hạo Phong trả tiền, ông liền chọn loại gỗ tốt nhất, bề mặt vừa chắc chắn lại trơn láng, mỗi công đoạn ông đều làm thật tỉ mỉ, vì thế mỗi cái bàn cái ghế đều tinh xảo đến không thể rời mắt.



Nhìn bàn ghế được đặt ngay hàng thẳng tắp trong phòng, Gia Luật Thanh trong lòng ấm áp, quay đầu nhìn Lâm Hạo Phong đang uống nước bên cạnh, đẩy đẩy hắn:“Trở về tắm rửa một cái đi, đầu đầy mồ hôi, sẽ cảm lạnh đó.”



Lâm Hạo Phong sửng sốt, chợt vui vẻ:“Ha!” quinnalaurent.wordpress.com



“Ngươi cười cái gì?” Gia Luật Thanh mạc danh kỳ diệu.



“Ngươi dịu dàng với ta, nên ta vui vẻ.” Lâm Hạo Phong đem mặt tiến đến trước mặt y cười xấu xa.
Lâm Hạo Phong tiếp tục nói:“Mấy năm nay ta luôn luôn ở ngoài phiêu bạc, vốn tưởng rằng đời này cứ như vậy trôi qua, nhưng là lão thiên gia cố tình cho ta gặp ngươi, cũng không biết vì cái gì, ta chính là yêu ngươi. Ngươi thân thể không tốt không sao cả, ta chăm sóc ngươi, ngươi không phải gánh nặng, ngươi là người ta yêu, dù ở đâu, chỉ cần có thể cùng ngươi chung một chỗ, ta sẽ ở đó cả đời.”



Gia Luật Thanh gỡ tay Lâm Hạo Phong ra, miệng giật giật, lại không biết nên nói cái gì, thật lâu sau, nói:“Cả đời rất dài.”



“Ta biết.” Lâm Hạo Phong vươn tay đem y ôm vào trong lòng:“Cả đời dài như vậy, ngươi nhẫn tâm để cho ta một mình cô đơn sao?”



“Ngươi không hối hận?” Gia Luật Thanh từ trong lòng hắn ngẩng đầu:“Ta sinh ra là khắc tinh, cha ta nương ta đệ đệ của ta, đại khái đều là bị ta khắc, đời này ai ở gần ta, đều sẽ gặp chuyện không hay.”



“Ta không tin số mệnh.” Lâm Hạo Phong cười:”Hơn nữa ngươi hiện tại không phải Gia Luật Thanh, ngươi là Thích Tử Ninh.”



Gia Luật Thanh nhìn ánh mắt kiên định của hắn,  than nhẹ một tiếng, vươn tay ôm lấy cổ hắn, chủ động đưa lên đôi môi của chính mình.



Triền miên hôn, Lâm Hạo Phong hai tay gắt gao ôm lấy y, nói:“Sau này không được chạy trốn.”



“Sau này cho dù có đến địa phủ, ta cũng kéo ngươi cùng đi.” Gia Luật Thanh tựa vào trong lòng hắn:“Đến lúc đó không cho ngươi hối hận.”



Lâm Hạo Phong cười khẽ:“Hảo, ta không hối hận. Vậy ngày mai ngươi đến nơi này ở đi? Ở nhà người khác lâu cũng không tốt.”



“Ngươi thì không phải là người khác?” Gia Luật Thanh nhướng mi.



“Đương nhiên.” Lâm Hạo Phong gật đầu:“Ta là tướng công của ngươi.”



“Tướng cái đầu ngươi!” Gia Luật Thanh trừng hắn:“Ngươi là nương tử của ta!”



“Tùy ngươi.” Lâm Hạo Phong cũng không cùng y tranh luận:“Vậy về sau ngươi kiếm tiền nuôi ta, ta ở nhà nấu cơm cho ngươi.”



Hai người ở trên nóc nhà cãi nhau ầm ĩ, đột nhiên thấy ở xa xa có người đang đi lại, dưới ánh trăng mờ ảo chỉ có thể nhận ra là hai người một lớn một nhỏ.



“Là Tiểu Hủ cùng gia gia của hắn.” Gia Luật Thanh nhíu mày:“Tối như vậy mới trở về, đi đâu chứ?”



Lâm Hạo Phong nhìn nhìn, cũng lắc đầu:“Cũng không biết vì cái gì, mỗi lần nhìn thấy tiểu hài tử kia ta lại nghĩ tới Chu Mộ, thật kì lạ.”



Ở xa ngàn dặm Chu Mộ bị người nhắc tới, nhăn cái mũi đánh ba bốn cái hắt xì thật to, vì thế bất mãn hướng Hứa Tư Đình ồn ào:“Lửa chưa đủ to! Ta bị lạnh chết rồi!”



Hứa Tư Đình nắm chặt tay, nhìn Chu Mộ cả người ướt đẫm, cuối cùng chịu đựng tiếp tục nhóm lửa.