[Nhất Mộng Nhất Giang Hồ Hệ Liệt Chi] Lâm Lạc Tịch Chiếu
Chương 7 : Vui vẻ tương trợ
Ngày đăng: 09:37 18/04/20
Khi Lãnh Tịch Chiếu đến, Tây Đằng vương đã sớm cho người thay y an bài tốt cung điện, thoải mái tắm rửa xong sau đó thay đổi một thân quần áo mới, nhàn nhã đem lưng tựa vào ghế dựa lớn nhắm mắt dưỡng thần.
“Thiếu gia.” thị vệ bên người Lãnh Tịch Chiếu – Hứa Tư Đình tiến vào bẩm báo:“Tây Đằng Phong đã ở trong đại sảnh đợi một canh giờ, có nên gặp hay không?”
“Cái gì?” Lãnh Tịch Chiếu từ trên ghế nhảy xuống:“Hắn đã đến đây một cái canh giờ? Ngươi như thế nào không nói sớm nha!”
Hứa Tư Đình thực bất đắc dĩ:“Ta cũng muốn nói sớm hơn, bất quá Tây Đằng Phong vừa nghe thiếu gia đang tắm rửa, liền nói không sao, hắn có thể chờ.”
“Nha!” Lãnh Tịch Chiếu quệt miệng:“Ngươi có nhìn hắn lớn lên có bộ dáng gì không? Có phải hay không rất khó xem? Có phải hay không rất dối trá?”
Hứa Tư Đình mờ mịt:“ Dối trá là bộ dạng như thế nào?”
“Quên đi quên đi.” Lãnh Tịch Chiếu một lần nữa nằm xuống ghế dựa lớn mềm mại phân phó:“Ngươi đi nói cho hắn biết là ta mệt mỏi, không muốn gặp khách, hồi lại ngày khác đi.”
“Dạ.” Hứa Tư Đình thành thành thật thật đi ra ngoài chuyển lời cho Tây Đằng Phong:“ Thiếu gia nhà ta mệt mỏi, tắm rửa xong liền ngủ rồi.”
Tây Đằng Phong khóe miệng nhếch lên, thức thời cáo lui, sắc mặt phi thường khó coi.
Lãnh Tịch Chiếu mơ mơ màng màng muốn ngủ, Hứa Tư Đình lại chạy vào bẩm báo:“Thiếu gia, có người cầu kiến.”
“Không gặp!” Lãnh Tịch Chiếu xoay người nhắm mắt lại hướng một bên giường mơ màng nói:“Vây đi, ta muốn đi ngủ a.”
“Nhưng người này là Tây Đằng Lâm.” Hứa Tư Đình hí mắt nhìn Lãnh Tịch Chiếu cười xấu xa.
“Ngô, ta đây liền gặp!” Lãnh Tịch Chiếu dùng sức lắc đầu đem chính mình làm cho thanh tỉnh, mặc quần áo đi ra ngoài.
Hứa Tư Đình nhìn bóng dáng y thì nhăn mặt.
“Lâm Lâm!” Lãnh Tịch Chiếu cười tủm tỉm bước vào đại sảnh:“Ngươi tìm ta nha?”
Tây Đằng Lâm gật đầu:“Ta tới đây nhìn xem có cái gì cần ta giúp đỡ .”
“Cái gì củng đều rất tốt.” Lãnh Tịch Chiếu đánh cái ngáp:“Phòng ở rất lớn, giường cũng rất êm, cái gì cũng rất tốt.”
“A……” Tây Đằng Lâm bị y chọc cười:“Mệt?”
Lãnh Tịch Chiếu khụt khịt:“Có chút mệt.”
Hứa Tư Đình ở một bên mắt trợn trắng, không phải có chút, rõ ràng là buồn ngủ muốn hôn mê luôn…… Editor: Quinna Laurent
Yến hội kết thúc, hai người chậm rãi trở về điện.
“Uy, như thế nào không nói gì?” Tây Đằng Lâm có chút buồn bực, vừa rồi ở bên trong hoàn hảo, cáo biệt mọi người xong tiểu ngốc tử liền bày ra vẻ mặt mất hứng.
Lãnh Tịch Chiếu rầu rĩ, vừa rồi là diễn trò, nhưng là vừa nghe hắn thật sự có mười mấy cái thị thiếp, trong lòng vẫn là cảm thấy khó chịu.
“Ghen tị?” Tây Đằng Lâm thử hỏi.
“Không có.” Lãnh Tịch Chiếu giận dỗi không nhìn hắn.
Tây Đằng Lâm thở dài, cùng y yên lặng đi trở về điện, lúc đi ngang qua Nhạ Phong điện há miệng nhưng vẫn là không nói gì. Mặc kệ nói như thế nào, mình hôm nay là lợi dụng y, lúc này thấy y mất hứng, Tây Đằng Lâm trong lòng cũng hiểu được có chút áy náy.
Đến cửa, Lãnh Tịch Chiếu hướng Tây Đằng Lâm giật nhẹ khóe miệng:“Ta về ngủ trước, ngươi cũng sớm đi nghỉ ngơi đi.”
Tây Đằng Lâm nhìn y miễn cưỡng tươi cười, há miệng lại không biết nên nói cái gì, chỉ phải gật gật đầu “Ân” một tiếng, nhìn y vào phòng mới xoay người rời đi.
“Làm sao vậy tiểu thiếu gia?” Hứa Tư Đình đang ở trong đại sảnh uống trà, thấy Lãnh Tịch Chiếu ủ rũ ủ rũ vào phòng, bị hoảng sợ:“Ai khi dễ ngươi, ta đã nói là cho ta đi theo ngươi, ngươi lại nói không có việc gì!”
“Vốn sẽ không có gì.“Lãnh Tịch Chiếu rầu rĩ lắc đầu:” Ta mệt mỏi, muốn ngủ.“
Hứa Tư Đình trong lòng sốt ruột, trước kia Hoàng Thượng có mệnh lệnh, đem tình hình mỗi ngày của Lãnh Tịch Chiếu trình báo rồi dùng bồ câu đưa tin truyền đi, thánh mệnh không thể không theo a, Hứa đại hộ vệ liền nghiêm mặt đi lên tra hỏi tình huống:“Tây Đằng Phong khi dễ ngươi?”
Lãnh Tịch Chiếu lắc đầu:“Không có, ta cùng hắn không oán không cừu hắn khi dễ ta làm gì?”
Hứa Tư Đình âm thầm nói không oán không cừu ngươi tại sao buổi chiều không gặp hắn?
“Ngươi nói cái gì?” Lãnh Tịch Chiếu không có nghe rõ.
“Ách…… Không có gì!” Thanh âm quá lớn bị Lãnh Tịch Chiếu nghe được, Hứa Tư Đình vội vàng cười làm lành:“Là Tây Đằng Lâm khi dễ ngươi?”
Lãnh Tịch Chiếu quệt miệng, nhìn Hứa Tư Đình:“Hắn có thiệt nhiều thiệt nhiều cái thị thiếp.”
Hứa Tư Đình nghe vậy trong lòng cười thầm, thiếu gia nhà mình ghen tị?
“Không thèm nghe ngươi nói nữa!” Lãnh Tịch Chiếu cảm thấy thực buồn bực, nằm ở ghế dựa lớn tử không động.
Hứa Tư Đình ở một bên lén lút viết báo cáo cho Hoa Thiên Lang —– Tây Đằng Lâm có nhiều tiểu lão bà lắm, tiểu thiếu gia ghen tị…… –