[Dịch] Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1064 : Đại viên mãn! (2)

Ngày đăng: 05:28 02/09/19

Chín biến đầu của Vân Lôi Nhân Tổ, một khi tu thành, chính là Thiên Nhân hậu kỳ. Thập biến cùng thập nhất biến, là cảnh giới trong truyền thuyết. Tu luyện rất khó. Đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, cũng nhờ trước đó có Nhật Nguyệt Trường Không phối hợp lại, Vân Lôi Nhân Tổ thập nhất biến của hắn có thể nói là tự nhiên thành. Hiện tại hắn phải đột phá, chính là biến cuối cùng của Vân Lôi Nhân Tổ! Một khi thành công, bên trong con mắt phải của hắn sẽ hình thành một mặt trời, cùng với nguyệt ngân ở trong mắt trái, phát ra lực lượng chung cực của Vân Lôi Nhân Tổ. Lực lượng này vì là ghetsp cùng Nhật Nguyệt Trường Không, mặc dù cùng Vân Lôi Tử phán đoán có chút chênh lệch, nhưng vẫn còn vượt qua cực hạn của bộ công pháp này, đạt tới mức độ cho dù là người sáng tạo ra phương pháp này, tâm thần cũng phải chấn động. - Vân lôi... Trong mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra kỳ quang, trong miệng thì thào. Biển lửa ở bốn phía xung quanh nổ lớn. Càng nhiều lực lượng thiên địa phát ra dao động, lao đến. - Nhân Tổ... Theo âm thanh của Bạch Tiểu Thuần, âm thanh bên trong biển lửa hoàn toàn chấn động thế giới pháp bảo. Thân thể hắn run rẩy, khí tức của hắn lại lộ ra. Vào giờ phút này, tu vi trong cơ thể hắn không ngừng bạo phát. Thậm chí, mắt phải của hắn giống như hóa thành một hố đen. Hắn hít một hơi, mạnh mẽ cắn nuốt tất cả hỏa diễm ở bốn phía xung quanh. Nhất thời biển lửa này trong phút chốc, đã hoàn toàn dung nhập vào trong mắt phải của Bạch Tiểu Thuần. Khi bên trong toàn bộ khu lửa này lại hoàn toàn không có chút hỏa diễm nào, thậm chí khu lửa bởi vậy mà tiêu tan, trong nháy mắt âm thanh của Bạch Tiểu Thuần lộ ra vẻ lo lắng! - Thập nhất biến! Ầm ầm ầm! Thế giới chấn động. Thiên địa nổ lớn. Ở một tích tắc này, mắt phải Bạch Tiểu Thuần sáng ngời đến cực hạn, hình thành một vòng mặt trời. Cũng ở trong một tích tắc này, tu vi của hắn hoàn toàn bạo phát, trực tiếp lại mạnh mẽ đột phá từ Thiên Nhân hậu kỳ, bước vào đến... Thiên Nhân đại viên mãn! Một khí thế viên mãn, ở trên người Bạch Tiểu Thuần không ngừng quật khởi, cuốn lên toàn thế giới, khiến cho hư vô của địa phương pháp bảo này chấn động. Trong mặt quỷ run rẩy, mặt đất dường như run rẩy, trời cao cũng vặn vẹo. Từ từ, rốt cuộc trên khoảng không, hiện ra một gương mặt cực lớn. Gương mặt này không phải là Bạch Tiểu Thuần, mà là... Nữ hài nhi! Nàng từ từ nhắm hai mắt lại, hình như dung hợp khí linh. Đúng như là Bạch Tiểu Thuần phán đoán trước đó, lúc này đã đến giây phút cuối cùng. Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu. Thời điểm đứng lên, hắn không có nhìn gương mặt của nữ nhi trên khoảng không của bầu trời, mà chậm rãi nâng tay phải lên, chợt sờ xuống. Thân thể hắn truyền ra những tiếng rắc rắc. Trong một chớp mắt này, máu ở trong toàn thân chợt tăng nhanh tốc độ lưu chuyển, dần dần một màu đỏ từ trong cơ thể hắn tản ra, khuếch tán cho đến toàn thân, khiến cho hắn giống như trở thành một vị huyết thần! Một uy áp không có cách nào hình dung, ở trên thân thể hắn ầm ầm phát ra, giống như có thể trấn áp thế giới, trấn áp tất cả. Giờ phút này, nếu như có đệ tử Huyết Khê Tông nhìn thấy được hắn, nhất định sẽ tâm thần run rẩy, có loại ảo giác, giống như... thấy được huyết tổ! - Bất Tử Huyết... Tám phần mười! Cùng lúc đó, ở bên ngoài thế giới pháp bảo, chiến tranh giữa đại lục Thông Thiên cùng Man Hoang, cũng càng thêm kịch liệt. Bốn mạch tông môn Thông Thiên đã xuất động gần bảy phần tu sĩ. Số lượng tu sĩ như vậy, sau khi hội tụ vào một chỗ, hình thành bốn đại quân đoàn, giống như bốn mũi tên nhọn xuyên qua tất cả, trực tiếp đâm vào bên trong Man Hoang, dễ dàng giống như bẻ cành cây khô, khiến cho Man Hoang vốn nhân thể yếu, cũng không cách nào kiên trì trận địa được nữa, bắt đầu tháo chạy! Bốn Đại Thiên Vương ra tay, cũng vẫn không có cách nào cải biến được tình hình cuộc chiến. Ở dưới thần thông Bán Thần lão tổ của bốn đạ Nguyên Đầu Tông Môn Thông Thiên, không thể không nhường ra từng mảnh khu vực, khiến cho chiến tuyến bị chặn lại, do đó đổi lấy được cơ hội nghỉ ngơi lấy sức, ngưng tụ ra càng nhiều lực để phản kích. Lùi lại một bước này, lại là cả ba phần khu vực cảu Man Hoang. Công kích của bốn đại Nguyên Đầu Tông Môn vẫn mạnh mẽ, từ phương hướng bốn phương hướng hình thành sự bao vây đối với toàn bộ Man Hoang! Cuộc chiến tranh tiếp theo, chính là không ngừng thu nhỏ vòng vây, khiến cho phạm vi của Man Hoang càng lúc càng nhỏ. Mãi cho tới khi đạt được trình độ nhất định, sẽ triển khai trận quyết chiến cuối cùng! Có thể nói, thời gian chiến tranh lần này ít hơn nhiều so với trước kia. Nhưng mức độ thảm khốc, quả thực vượt qua tất cả. Vốn sẽ không xuất hiện cảnh tượng như vậy. Nhưng lúc này đây, một mặt là ý chí của Thiên Tôn vô cùng kiên định. Khiến cho bốn lớn Nguyên Đầu Tông Môn, cũng không thể không vận dụng toàn lực đi chiến đấu. Về phương diện khác, lại là người canh giữ lăng mộ già yếu, đã không có cách nào tiến hành bảo vệ đối với Man Hoang giống như năm đó. Minh Hoàng mới nhậm chức, còn không có hoàn toàn trưởng thành được, chỉ có thể bị động. Bởi vậy, mức độ thảm khốc của cuộc chiến tranh này tất nhiên vượt qua trước kia. Mà theo vòng vây xuất hiện, theo thế lực của Man Hoang không ngừng giảm bớt, cuộc chiến tranh giữa các Thiên Nhân iên tiếp phát sinh. Tử thương cũng càng thêm nhiều hơn. Đến mới nay thôi, Thiên Nhân hai bên chết trận đều đã vượt quá mười vị. Thậm chí giữa Bán Thần cũng thường xuyên xuất hiện những cuộc tranh đấu sinh tử. Mặc dù đến nay còn không có Bán Thần ngã xuống, nhưng dựa theo cục diện chiến tranh lúc này, sợ là không bao lâu, Bán Thần ngã xuống, cũng không phải là không có khả năng! Hôm nay Man Hoang tử vong vô cùng nghiêm trọng. Từng người trong các bộ lạc bị diệt tộc, trở thành thi hài. Phóng tầm mắt nhìn lại, mặt đất Man Hoang chiến hỏa ngập trời. So với những điều này, quân đoàn của bốn Đại Thiên Vương đều giống như vậy. Mỗi người đều mệt mỏi không chịu nổi, nhưng lại chỉ có thể cắn răng đi chiến đấu. Thật ra trận chiến tranh này đã biểu lộ ra, kết cục sau cùng của hai bên, tất nhiên là một bên hoàn toàn hủy diệt! Không chấp nhận đầu hàng, không chấp nhận khuất phục, lựa chọn duy nhất có thể, lại là tử vong! Đây là thái độ của Thiên Tôn, thái độ dành cho người canh giữ lăng mộ! Hoặc là mở ra cánh cửa của thế giới, hoặc là... Ta sẽ tàn sát tất cả huyết mạch Khôi Hoàng, tàn sát tất cả tu sĩ của Man Hoang!