[Dịch] Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1272 : Quan hệ không thể nói rõ ràng. (1)
Ngày đăng: 05:31 02/09/19
Đại kiếm bắc mạch, từ trong không trung biến ảo, trực tiếp lại xuất hiện ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần, bị hắn nắm ở trong tay. Thân thể hắn còn từ trên ngọn núi đứng lên, một kiếm chém xuống!
Tiếng sấm nhất thời vang lên, khiến cho thiên địa run rẩy. Chỉ thấy toàn thế giới hình như ở trong một chớp mắt này, đều biến thành một màu xanh lam. Dưới tu vi của Thiên Tôn, thể hiện ra bắc mạch thế giới chi bảo. có thể nói là uy lực của nó bị Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn phát huy ra. Thời điểm khi hắn còn là Bán Thần, không thể nào so sánh được với lúc này. Chỉ là một kiếm, lại giống như muốn khai thiên lập địa. Ánh sáng màu xanh lam này dời núi lấp biển, trực tiếp nhấn chìm tất cả sương mù quỷ dị ở bốn phía xung quanh Công Tôn Uyển Nhi. Còn có kiếm khí vô tận, ở bên trong thế giới bạo phát ra vô cùng vô tận, hình thành một vụ lớn nổ, trực tiếp khiến cho mặt đất run rẩy lên xuống mãnh liệt.
Rất nhanh, một khe nứt cực lớn, giống như trời cùng đất ở dưới một kiếm này vỡ nát ra, xuất hiện ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần cùng Công Tôn Uyển Nhi!
- Đường này, không thông!
Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu, tay trái vung lên, hất tay áo, đưa ra sau người, hờ hững mở miệng. Hắn cảm thấy những lời này của mình, phối hợp với tạo hình thời khắc này, đặc biệt khí phách. Lúc này hắn không nhịn được đi quan sát biểu tình của Công Tôn Uyển Nhi sau khi nghe được câu nói này...
Sau khi tiếng nổ lớn vang lên. Những khe nứt trên mặt đất tràn qua nơi nào, mặt đất nơi đó chợt tách ra. Còn có một chỗ dãy núi ở dưới khe nứt này lan tới, ở trong tiếng động ngập trời này, cũng trực tiếp bị chia ra thành hai nửa.
Chẳng những là mặt đất như vậy, trời cao cửu thiên cũng như vậy. Ở dưới không trung nơi này không ngừng vặn vẹo, giống như có từng vết nứt không ngừng xuất hiện rồi khép lại, vòng đi vòng lại. Đồng thời, trong khe rãnh do trời cùng đất hình thành, ánh sáng màu xanh nhạt lập lòe. Từ phía xa nhìn lại, giống như có một màn ánh sáng màu xanh lam trải dài vô tận, dựng đứng ở giữa Bạch Tiểu Thuần cùng Công Tôn Uyển Nhi!
Ở phía sau Công Tôn Uyển Nhi, những tu sĩ Tà Hoàng Triều vốn muốn tiến vào Vân Hải Châu, lúc này đều mở miệng hít sâu một hơi. Sắc mặt mỗi người không ngừng biến hóa. Bọn họ đồng thời lui về phía sau. Mất một Vân Hải Châu chỉ là chuyện nhỏ. Nhưng nếu như bị mất đi tính mạng, đó mới là chuyện lớn.
Trên thực tế, nếu thật sự muốn đi vào Vân Hải Châu, vẫn có những biện pháp khác. Dù sao nơi đây chỉ là một trong những lối vào mà thôi. Vòng một vòng, cũng không phải là không thể tiến vào Vân Hải Châu.
Nhưng Bạch Tiểu Thuần thân là Thiên Tôn, thái độ của hắn đã biểu lộ ra sự quyết tâm. Cho dù bọn họ có từ những khu vực khác tiến vào Vân Hải Châu, nhưng kết cục... vẫn là như vậy.
Trừ phi là, Quỷ Mẫu Thiên Tôn ở đây có thể kéo dài thời gian ngăn cản Bạch Tiểu Thuần. Nhờ đó, mọi người liền có thể một lần hành động đi về phía trước, tiêu diệt đám người Đại Thiên Sư xâm nhập Vân Hải Châu.
Nhưng hôm nay, mọi người thấy màn ánh sáng màu xanh lam trước mặt Bạch Tiểu Thuần, nhất là đối với thanh đại kiếm trong tay Bạch Tiểu Thuần kia, càng thêm kinh hãi. Hôm nay Tiên Vực của Vĩnh Hằng, Bạch Tiểu Thuần thân là Thiên Tôn thứ mười một, danh tiếng cực lớn. Dĩ nhiên không có người nào không biết tới hắn. Bởi vậy thế giới bắc mạch này của hắn tự nhiên cũng vì vậy mà được mọi người quan tâm.
- Đây là thanh... Thế giới chi bảo!
- Nghe nói là sử dụng một khối đại lục bên trong thế giới Thông Thiên chế luyện thành...
- Trong các Thiên Tôn, cũng không phải mỗi một người đều có thế giới chi bảo. Thông Thiên Vương này có bảo này ở trong tay, chiến lực của hắn có thể tăng thêm chí ít ba phần!
Thời điểm mọi người ở nơi này đều đang kinh hãi, Công Tôn Uyển Nhi đứng ở nơi đó, nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần. Bỗng nhiên nàng mỉm cười. Nụ cười này mang theo sự yếu ớt. Trong mắt nàng còn có ánh sáng kỳ lạ. Tay ngọc giơ lên, nhẹ nhàng vung khẽ. Nhất thời bốn phía tám phương, xung quanh lập tức liền có quỷ khí dày đặc, khuếch tán ra.
- Vừa lúc, ta cũng muốn xem thử một chút, tiểu ca ca ngươi sau khi thăng cấp Thiên Tôn, rốt cuộc... mạnh mẽ hơn so với trước đây bao nhiêu!
Tiếng cười của Công Tôn Uyển Nhi vừa truyền ra, rốt cuộc trực tiếp từ trên chiến thuyền một bước đi ra. Toàn thân nàng mặc trường bào màu đỏ. Một mái tóc đen tung bay, khiến cho toàn thân nàng thoạt nhìn, kinh diễm tuyệt luân. Đồng thời, cũng có một loại kinh hãi nói không nên lời. Nhất là khi nàng liếm môi một cái, động tác này lập tức khiến trí nhớ Bạch Tiểu Thuần nghĩ đến chuyện trước kia.
Cùng lúc đó, Công Tôn Uyển Nhi đi ra, tay phải bấm quyết, chỉ một cái về phía Bạch Tiểu Thuần. Nhất thời trong thiên địa bốn phía xung quanh có tiếng nổ lớn. Sương mù từ trong mặt đất bay lên không trung. Bên trong sương mù này có tiếng rít gào la hét. Trong nháy mắt, từng cái quỷ thủ cực lớn lại vươn ra, chộp về phía Bạch Tiểu Thuần.
Cùng lúc đó, Công Tôn Uyển Nhi bấm quyết càng nhanh hơn. Nàng chợt mở miệng. Từ trong miệng nàng truyền ra một âm thanh thê lương. Âm thanh này giống như quỷ khóc, lúc đang truyền ra, thiên địa vặn vẹo. Sóng âm mà người ngoài không nghe được không tiếng động, từ bốn phía tám phương xung quanh nơi này lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần!
Còn chưa kết thúc, Công Tôn Uyển Nhi vung tay phải lên. Rốt cuộc vào giờ phút này, tay phải của nàng được kéo dài tới vô hạn, biến thành một quỷ trảo, chớp mắt chộp về phía Bạch Tiểu Thuần.
Tất cả những điều này nói ra thì thong thả, nhưng trên thực tế đều phát sinh chỉ trong phút chốc. Trong lòng Bạch Tiểu Thuần chấn động. Đại kiếm trong tay lại chém ra một cái. Trong bốn phương tám phương có tiếng nổ vang.
Thân thể Bạch Tiểu Thuần bước lên trước một bước, tay trái nắm chặt lại. Bất Diệt Đế Quyền trực tiếp hạ xuống.
Trong tiếng nổ lớn, một vòng xoáy cực lớn bị Bạch Tiểu Thuần trực tiếp đánh ra, quét ngang tám phương, xé rách sương mù quỷ dị. Đồng thời, tốc độ của Bạch Tiểu Thuần lại bạo phát. Hám Sơn Chàng được phát động, khiến cho thân thể hắn giống như một ngọn núi lớn, thoáng cái phá không, xuất hiện ở trước mặt Công Tôn Uyển Nhi. Đại kiếm trong tay hắn chợt quét ngang ra.
Tiếng cười của Công Tôn Uyển Nhi vẫn còn vang vọng. Chợt nàng mở cái miệng ra. Nàng lại có thể không có né tránh. Miệng của nàng vô cùng quỷ dị. Trong chớp mắt khi nàng mở miệng ra, mở rộng vô hạn, lại giống như hình thành một hố đen, trực tiếp nuốt về phía Bạch Tiểu Thuần.