[Dịch] Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1340 : Cướp được vào trong tay (1)
Ngày đăng: 05:31 02/09/19
Cổ Thiên Quân lập tức đỏ mắt. Tư Mã Vân Hoa, Linh Cửu Thiên Tôn, Trần Tô cũng đều như vậy. Bốn người tức giận kinh thiên. Nhưng trước đó bọn họ bị lực trùng kích đẩy ra rất xa. Lúc này bọn họ muốn đi ngăn cản, đã không kịp. Đồng thời đám người Quảng Mục Thiên Tôn, lúc này đều nhanh chóng lao ra, ngăn cản đám người Cổ Thiên Quân.
Ở dưới ánh mắt nhìn lại của đám người Quảng Mục, Thông Thiên Đạo mới tiến vào Thiên Tôn. Cho dù hắn lấy được thi thể của con rắn mối, sau đó cũng không dám không giao ra. Công đầu này, Quảng Mục nhất định phải có được.
Nhưng nếu như bị đám người Cổ Thiên Quân cướp đi, vậy tất cả sẽ gặp phiền phức.
Tất cả những điều này phát sinh quá nhanh.Trong nháy mắt, khi mọi người ở đây ra tay với nhau,Bạch Tiểu Thuần hơi thở dồn dập, tròng mắt trợn trừng, nhịp đập trái tim ầm ầm tăng nhanh. Thật ra, trước đó hắn không có ý tốt, âm thầm tới gần không ít. Giờ phút này sự kiện vừa xảy ra, trong số mọi người, hắn trở thành người ở gần Thông Thiên Đạo Nhân nhất!
- Cơ hội tốt!
Trong đầu Bạch Tiểu Thuần chỉ là có chút do dự, liền trực tiếp phát động Hám Sơn Chàng, còn triển khai Bất Tử Cấm. Lực lượng thân thể hắn bạo phát ra, còn mãnh liệt hơn so với lúc trước chiến đấu cùng n phân thân Chủ Tể. Hắn còn không để ý tới tất cả, toàn diện vận chuyển ra tu vi. Dưới sự gia tăng, tốc độ của hắn đã đến cực hạn nào đó. Trong tiếng nổ lớn, hắn lại trực tiếp xuất hiện ở bên cạnh thân của Thông Thiên Đạo Nhân. Lúc hắn giơ tay phải lên, đại kiếm bắc mạch phát ra ánh sáng màu xanh lam chói mắt. Khi sắc mặt Thông Thiên Đạo Nhân đại biến, hắn hung hăng một chém chém xuống!
- Thông Thiên, để mạng lại!
Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng!
Đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, cơ hội này có thể nói là cơ hội tốt tuyệt thế ngàn năm một thuở. Cho dù là lúc này hắn giết Thông Thiên Đạo Nhân, Thánh Hoàng cũng sẽ ủng hộ.
Thật ra, Thông Thiên Đạo Nhân hiện tại đang nắm giữ, lại là vật hai đại Thái Cổ cực muốn tranh đoạt. Bạch Tiểu Thuần hết lần này tới lần khác lại ở khoảng cách gần như vậy. Lúc này hắn một kiếm hạ xuống, thiên địa nổ lớn. Đại kiếm bắc mạch phát ra ánh sáng màu xanh lam, sáng chói tản ra ánh sáng loá mắt, dâng lên một chiến lực kinh người có thể so sánh với Thiên Tôn hậu kỳ, lao thẳng đến chỗ Thông Thiên Đạo Nhân!
Tất cả những điều này diễn ra quá nhanh. Thông Thiên Đạo Nhân ở nơi đó gần như sắp bắt được con rắn mối, đại kiếm của Bạch Tiểu Thuần lại ầm ầm hạ xuống. Cho nên hắn căn bản không có cách nào né tránh. Lúc này sắc mặt đang biến hóa, Thông Thiên Đạo Nhân lập tức sốt ruột. Một nguy cơ sinh tử mãnh liệt, khiến cho trong lòng hắn rung động.
Hắn tuy rằng có thể được sống lại, nhưng cái giá trê sống lại quá lớn, vĩnh cửu tiêu hao một phần tu vi. Chuyện này nếu không phải vạn bất đắc dĩ, hắn căn bản cũng không muốn lựa chọn. Mặt khác, quan trọng nhất, Thiên Tôn được sống lại, ngoại trừ biến mất vĩnh viễn một phần tu vi ra, còn giảm bớt một phần khả năng sau này tiến vào Thái Cổ!
Tiến vào Thái Cổ vốn đã vô cùng gian nan, nay lại ít đi một phần. Không nói là xóa bỏ hi vọng, lại xê xích không bao nhiêu. Nếu như những Thiên Tôn này không dã tâm thì cũng thôi. Thông Thiên Đạo Nhân dã tâm luôn luôn cực lớn. Hắn sao có thể để cho hi vọng của mình, bởi vì một con rắn mối, mà bị mất đi ở chỗ này.
Gần như hoàn toàn không có một chút do dự nào, Thông Thiên Đạo Nhân hét lớn một tiếng, ở trong nháy mắt khi đại kiếm bắc mạch của Bạch Tiểu Thuần hạ xuống, tay phải hắn vung mạnh lên, ném mạnh con rắn mối lớn vốn sắp bị hắn lấy đi về phía Bạch Tiểu Thuần, ngăn cản ở giữa đại kiếm bắc mạch của Bạch Tiểu Thuần cùng bản thân.
Một tiếng nổ lớn ngập trời, đột nhiên bạo phát trong nháy mắt. Đại kiếm bắc mạch mọi khi đều luôn thuận lợi, lại lần đầu gặp phải vật không có cách nào chặt đứt, chỉ có thể xé mở một lỗ thủng!
Thân thể con rắn mối lớn này, trong nháy mắt lại ngăn chặn đại kiếm bắc mạch của Bạch Tiểu Thuần. Lực phản chấn mãnh liệt khiến cho khí huyết của Bạch Tiểu Thuần quay cuồng, lại hình thành trùng kích bạo phát, gây ra tổn thương lớn hơn nữa đối với Thông Thiên Đạo Nhân. Miệng hắn phun ra máu tươi, thân thể bất mạnh lui về phía sau. Về phần con rắn mối lớn này, hắn từ lâu đã buông tay!
Thật ra, hắn không thể không buông tay. Nếu như hắn vẫn còn tham lam thân thể con rắn mối lớn này, như vậy ở thời điểm hắn lui về phía sau, đám người Cổ Thiên Quân vẫn còn có thể đuổi theo. Cho dù đối với hắn tạo thành một ngăn cản trong chớp mắt, cũng sẽ cho Bạch Tiểu Thuần chém giết cơ hội hắn. Bởi vậy hắn buông tay, không chỉ khiến mình không còn là cái đích cho mọi người chỉ trích, còn có thể dẫn tất cả phiền phức, tới chỗ của Bạch Tiểu Thuần, khiến cho Bạch Tiểu Thuần căn bản là không có cách nào lại truy sát hắn nữa. Sẽ có nhiều người đi vào ngăn cản hắn!
Tất cả những điều này nói ra thì rất dài dòng, nhưng từ khi Bạch Tiểu Thuần ra tay, Thông Thiên Đạo Nhân ném con rắn mối lớn ra, tất cả đều chỉ phát sinh trong chớp mắt. Nhanh tới mức khó có thể hình dung. Lúc này theo tiếng sấm vang vọng, theo Thông Thiên Đạo Nhân nhanh chóng đi xa, thân thể Bạch Tiểu Thuần vừa dừng lại. Hắn muốn phải tiếp tục truy kích Thông Thiên Đạo Nhân, đã có chút khó khăn.
Quan trọng nhất là sau khi tay hắn va chạm tới thân thể con rắn mối lớn, thần sắc Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên biến đổi. Hơi thở của hắn trở nên gấp gáp. Bất Tử Trường Sinh Công trong cơ thể hắn lại tự đi vận chuyển, bạo phát ra một khát vọng lớn nhất từ trước tới nay. Hình như ở trong cơ thể con rắn mối lớn này, cất giấu một thứ đối với Bất Tử Trường Sinh Công mà nói, giống như tạo hóa bổ thiên!
Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập. Hắn lại không có thời gian để suy nghĩ nhiều. Hắn nắm lấy con rắn mối lớn, trực tiếp để vào bên trong túi trữ vật. Trong nháy mắt gần như khi hắn vừa làm xong tất cả những điều này, đám người Quảng Mục Thiên Tôn, Nguyên Yêu Tử, Tuyệt Địa Thiên Tôn đã mang theo sát cơ, trực tiếp đánh tới.
- Bạch Tiểu Thuần, ngươi đâm đầu vào chỗ chết!
- Còn không giao ra thân thể của Chúa Tể. Bạch Tiểu Thuần, đây không phải là thứ ngươi có thể động vào.
Thậm chí Cổ Thiên Quân cùng Tư Mã Vân Hoa, còn có Linh Cửu Thiên Tôn cùng với Trần Tô, đều như hổ đói nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, nhanh chóng tới gần.
- Thông Thiên Vương, ném thân thể Chúa Tể cho lão phu!
- Thông Thiên Vương, đến chỗ chúng ta, chúng ta bảo vệ ngươi!