[Dịch] Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 960 : Khi dễ ta? (Hạ)

Ngày đăng: 05:27 02/09/19

- Nếu như ta là Nguyên Anh thì cũng thôi. Nhưng ta cũng là Thiên Nhân, Vân Lôi Tử này cuối cùng vẫn làm như vậy. Điều này rất rõ ràng là khinh thường ta, khi dễ ta! Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần nheo mắt lại, thân thể lắc lư. Có tiếng sấm vang vọng. Những con trùng cát ở xung quanh hắn, mỗi con đều không ngừng tan vỡ nổ mạnh. - Huống hồ lúc trước tốc độ hắn quay ngược lại... Rõ ràng vượt quá Thiên Nhân bình thường. Có thể thấy được người này rất am hiểu ở trên phương diện tốc độ... Nếu như ta muốn hiện tại đột nhiên lao ra, triển khai Bất Tử Cấm cùng Hám Sơn Chàng, mặc dù có khả năng đến gần hắn, nhưng người này nếu chạy trốn, hoặc là di chuyển ở đám trùng cát này, đối với ta sẽ rất bất lợi. - Trừ phi là dẫn dụ hắn tới gần thêm một chút... Suy nghĩ trong đầu Bạch Tiểu Thuần lập tức đảo qua trăm vòng. Lúc này hắn hít một hơi thật sâu, làm ra vẻ xuống từ chỗ yếu xông ra ngoài, lao về phía Vân Lôi Tử. Nhưng mỗi khi hắn lao ra được một chút, trên mặt Vân Lôi Tử đều lộ ra vẻ châm chọc, nhanh chóng rút lui. Sau mấy lần, Bạch Tiểu Thuần chẳng những không có đuổi kịp, ngược lại là thoạt nhìn càng xa hơn. Đến cuối cùng, vẻ mặt của hắn dữ tợn, giống như hung hăng cắn răng. Trong tiếng gầm nhẹ vang lên, hắn rốt cuộc không tiếp tục để ý tới Vân Lôi Tử nữa, mà lao thẳng về phía con trùng cát trên đỉnh đầu có vòng ánh sáng màu đỏ kia, trực tiếp ra tay. Những tiếng nổ ầm ầm ầm vang vọng. Tia chớp từ trong miệng rất nhiều con trùng biển ở bốn phía xung quanh phát ra, gần như bao trùm thiên địa, tràn ngập tám phương. Bạch Tiểu Thuần dần dần giống như cũng không phải là đối thủ của bọn chúng. Lúc này con trùng cát trên đỉnh đầu có vòng sáng màu đỏ cũng phát ra âm thanh thê lương. Ở dưới thần thông của Bạch Tiểu Thuần, toàn thân nó chậm rãi tràn ngập vết thương, bộ dạng giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ ngã xuống. Vân Lôi Tử trước sau đều chú ý tới chỗ của Bạch Tiểu Thuần. Lúc này ánh mắt hắn lóe lên. Mặc dù hắn không nhìn ra Bạch Tiểu Thuần rốt cuộc có phải cố ý lộ ra yếu thế hay không, nhưng hắn đối với tốc độ của mình lại cực kỳ tự tin. - Giết người này không phải là mục đích. Cướp giật pháp bảo trong cơ thể con trùng cát này, mới là mấu chốt... Mắt Vân Lôi Tử nheo lại, tìm đúng cơ hội. Thời điểm Bạch Tiểu Thuần đánh một quyền rơi vào trên người trùng cát này, trùng cát này tru lên trong chớp mắt quay ngược lại, hắn chợt lao ra! Tốc độ cực nhanh, trực tiếp lại dâng lên sóng âm phá không. Có tiếng nổ lớn vang lên, thân thể hắn giống như di chuyển trong chớp mắt. Thời điểm hắn lại xuất hiện, không ngờ đã đến bên cạnh con trùng cát đỉnh đầu có vòng sáng màu đỏ kia. Tay phải hắn giơ lên chợt đánh ra một trảo. Đầu ngón tay tản ra ánh sáng màu đen. Không đợi hạ xuống, đã khiến con trùng cát này phải bị tổn thương. Tốc độ kia nhanh chóng vô cùng. Mắt thấy tay hắn sắp nắm được cái vòng sáng màu đỏ trên đỉnh đầu của con trùng cát này. Nhưng vào lúc này, trong mắt Bạch Tiểu Thuần có hàn quang lóe lên. Cuối cùng hắn trực tiếp triển khai ra Hám Sơn Chàng. Ầm. Một tiếng động vang lên. Trong phút chốc tốc độ của hắn bạo phát. Có một khí thế kinh người, từ trong cơ thể hắn xông thẳng lên troeì, giống như một ngọn núi nhanh chóng di chuyển về phía trước, một đường trực tiếp va chạm. Ầm ầm ầm. Những tiếng nổ vang vọng khắp nơi. Tất cả những con trùng cát ngăn cản ở phía trước Bạch Tiểu Thuần, mỗi con đều đang gào thét thê lương. Tất cả tan vỡ nổ mạnh, khiến cho thân thể Bạch Tiểu Thuần, giống như mũi tên rời cung, trực tiếp liền vọt tới trước người Vân Lôi Tử. Tốc độ này cực nhanh lại có lực phá hoại cường đại, khiến cho trong lòng Vân Lôi Tử cũng thất kinh. Ngay lập tức hắn hừ lạnh một tiếng, cực kỳ quyết đoán, trực tiếp buông tha vòng ánh sáng màu đỏ của con trùng cát. Thân thể hắn nhanh chóng lui về phía sau. Hắn có tự tin, với tốc độ của mình, cho dù là Thiên Nhân hậu kỳ cũng rất khó đuổi theo kịp. Lúc này hắn rút lui, còn ở dưới trạng thái trước sau có triển khai bí pháp, tất cả trùng cát đều không cảm giác được sự hiện hữu của hắn. Nhưng ngay khi Vân Lôi Tử sử dụng tốc độ kinh người của hắn để rút lui, trong mắt Bạch Tiểu Thuần có hàn quang xẹt qua. Bất Tử Cấm bỗng nhiên triển khai ra, khiến cho tốc độ của hắn ở trong chớp mắt này, trực tiếp bạo phát đến cực hạn, nhanh như tia chớp. Ở trong một chớp mắt này tốc độ của hắn rốt cuộc vượt qua Vân Lôi Tử, lại trực tiếp đuổi theo. Vì khoảng cách giữa hai bên quá gần, Bạch Tiểu Thuần chớp mắt đã đuổi kịp. Hắn hoàn toàn không có chút do dự nào, tay phải trực tiếp giơ lên, ra tay chính là... Toái Hầu Tỏa! Đối mặt Vân Lôi Tử Thiên Nhân trung kỳ trước mắt này, sở dĩ Bạch Tiểu Thuần sử dụng Toái Hầu Tỏa, không phải là để giết người, mà là vì... hạn chế tốc độ kia. Dù sao, lúc Toái Hầu Tỏa triển khai ra, sẽ có lực hút ở trình độ nhất định. Trong nháy mắt, theo Toái Hầu Tỏa thi triển ra, lực hút này nhất thời bạo phát. Sắc mặt Vân Lôi Tử chợt biến hóa. Hắn lập tức cảm nhận được tốc độ thân thể của mình rốt cuộc chậm lại một ít. - Bạch Tiểu Thuần này thật sự có chút tà môn! Hơi thở của Vân Lôi Tử bị kìm hãm. Tất cả những điều này đều phát sinh chỉ trong chớp mắt. Hắn không kịp nghĩ nhiều, cắn đầu lưỡi phun ra một búng máu. Cuối cùng vào giờ phút này, tốc độ thân thể hắn vốn đã ở dưới tình trạng cực nhanh, lại một lần nữa bạo phát! Oong. Một tiếng động phát ra. Thân thể hắn hoàn toàn mơ hồ, giống như có lực vô tận ở bên trong thân thể bạo phát ra. Chỉ cần một bước, liền có thể trực tiếp lùi đến mấy ngàn trượng. Nhưng ngay khi hắn vừa muốn hạ bước chân xuống, trong chớp mắt khóe miệng Bạch Tiểu Thuần lộ ra nụ cười đắc ý. Hắn chờ đợi, cũng chính là khiến cho Vân Lôi Tử triển khai tốc độ, ra đòn sát thủ. Trong chớp mắt khi Vân Lôi Tử sắp lui ra phía sau, mi tâm của Bạch Tiểu Thuần chợt mở ra Thông Thiên Pháp Nhãn. Một đạo ánh sáng màu tím mang theo mãnh liệt lực ràng buộc, trực tiếp lại rơi vào trên người Vân Lôi Tử. Thay đổi phát sinh ở quá gần. Thần sắc Vân Lôi Tử điên cuồng biến đổi. Hắn lập tức lại cảm nhận được toàn thân giống như rơi vào trong nước bùn, lại giống như bị ràng buộc, bị mạnh mẽ dừng lại một chút. Tuy chỉ là một chút, lại lập tức khôi phục. Nhưng trong cuộc chiến giữa Thiên Nhân, một cái chớp mắt ngắn ngủi này có thể làm được rất nhiều chuyện. - Bất Diệt, Đế Quyền!