Nhất Phẩm Giang Sơn

Chương 4159 : Nước ngập Khai Phong

Ngày đăng: 01:23 20/04/20


Năm Gia Hữu đầu tiên, mưa to từ đầu tháng 5 tới đầu tháng 6 không có chút dấu hiệu muốn dừng. Công trình thoát nước sau bảy ngày ngừng trệ làm Biện Kinh tráng lệ thành một vùng mênh mông nước.



Vì khơi thông đường sông thoát nước, Bao Chửng phủ Khai Phong xin thánh chỉ suất lĩnh quân đội, tháo dỡ toàn bộ viên lâm tư gia trên đường sông hạ du Biện Hà, Thái Hà, Ngũ Trượng Hà xây dựng ở bên ngoài thành. Lúc này mới tránh cho bá tính trong thành gặp tai ương ngập đầu.



Nhưng địa thế gay go của phủ Khai Phong đã quyết định, trước khi mưa lớn ngừng, hồng thủy rút, thì nạn ngập úng trong thành sẽ vẫn tiếp tục. Đường phố trở thành lòng sông, nhà cửa trở thành hòn đảo, xe ngựa được thay thế bằng thuyền. Trong thành nơi nơi vô số rác rưởi tạp vật trôi nổi, thậm chí cũng có thể nhìn thấy thi thể chết chìm.



Cả triệu cư dân trong tòa thành siêu cấp này lâm vào trong nguy cơ sinh tồn nghiêm trọng. Nếu không giải quyết thỏa đáng sẽ trực tiếp ảnh hưởng tới ổn định chính quyền quốc gia. Cái này yêu cầu triều đình phải thực hiện chức năng hành chính, chế định ra chính sách cứu tế hữu hiệu, trên dưới một lòng, đồng tâm hiệp lực mới có thể vượt qua ải khó khăn.



May mà chính phủ quan văn triều Tống có ưu thế không gì sánh bằng trong mặt chính trị. Sĩ phu yêu nước yêu dân, lấy thiên hạ làm thâm tình của mình. Số lượng quan viên đông đúc, tố chất quan viên rất cao, năng lực chính trị cường mạnh. Cùng với hai vị tể tướng có năng lực phi phàm, càng không thể không nhắc tới còn có một vị nhân quân thiên cổ.



Hội tụ tất cả nhân tố này, làm cho việc chống lũ cứu tế của triều Tống, đủ để làm cho bất luận triều đại nào trên dưới hai ngàn năm phải xấu hổ.



Đầu tiên là Quan gia Triệu Trinh. Sau khi xảy ra nạn lũ lụt ông ta liền hạ chỉ trị tội mình và ăn chay cầu khẩn Thượng Đế, “khắp nơi có tội, tội ở mình trẫm”, cầu khẩn ông trời đổ tai họa lên người mình, và hạ chỉ đình chỉ tất cả hoạt động giải trí trong cung, quan phủ, lệnh tất cả mọi người đặt tâm lực vào cứu tế.



Đồng thời ông liên tiếp ban bố chiếu lệnh cứu tế, cam đoan với dân chúng triều đình sẽ phụ trách cuộc sống của họ lúc lũ lụt, và xây dựng lại sau nạn lũ, ra sức trấn an tinh thần của người dân, để họ có thể nghe theo chỉ huy của triều đình.
Loại biểu diễn độ khó cao này cần kỹ xảo và dũng khí, từ trước đến nay được xem là trò chơi của người dũng cảm. Thiếu niên trong kinh tranh nhau diễn để chứng tỏ dũng khí của mình.



Còn có một loại hoạt động được yêu thích là đánh cầu nước... Thực chất là đá cầu ở đất liền, chỉ là dùng tay đánh trong nước mà thôi.



Ngoại trừ những hoạt động thể dục tự phát này ra, còn có nghệ nhân biểu diễn múa rối trong nước, nước khói lửa, diễn trò lấy tiền thưởng của mọi người. Những người này càng có tính thưởng thức, tăng thêm rất nhiều hoan lạc cho cuộc sống trên nước của các thị dân.



Tất nhiên cũng không thể thiếu chèo thuyền buôn bán rượu, thức ăn, trà. Tuy bị lũ lụt ảnh hưởng, cung cấp loại thương phẩm khác xa với lúc trước, nhưng cũng được gọi là phong phú đa dạng, mặc cho mọi người lựa chọn.



Trần Khác chưa từng thấy qua thành thị nào như thế này, bá tính nơi nào như nơi này. Bọn họ không chỉ không có bị thủy tai trăm năm hiếm có đùa chết, mà ngược lại còn sống sót đùa chết thủy tai.



Đối với cuộc sống có quá nhiều tự tin và nhiệt ái, mới có thể có tâm tình và hưng trí thế này.



Sợ cũng chỉ có vương triều bình yên không có bạo chính này, mới có thể có những cảnh kỳ lạ này. Từ góc độ này nói, quan văn triều Đại Tống là ưu tú nhất...