Nhất Phẩm Giang Sơn
Chương 5190 : Trạng Nguyên lầu
Ngày đăng: 01:23 20/04/20
- Vãn sinh không biết.
Trần Khác đương nhiên muốn phủ nhận.
- Vậy tại sao ngươi lại thuê nhà trong ngõ Lư Vĩ? Nơi ngóc ngách chật chội đó xứng với thân phận và của cải của ngươi ư?
Bao Chửng trầm trọng nói:
- Hơn nữa, cùng ngày ngươi đến phủ Khai Phong làm thủ tục, sổ đăng ký phòng của người môi giới cũng bị mất trộm. Sau đó nghe nói phòng ngươi thuê bị quỷ náo loạn cào nát sàn, kế tiếp lại bị cung nỏ ám sát. Tam Lang, ngươi giải thích mọi chuyện thế nào đây?
Trần Khác cười thầm nhủ: “Lão Long Đồ theo dõi ta kĩ thật”. Hắn trăm tính ngàn tính, rốt cuộc lại quên thành Biện Kinh có Phủ doãn Khai Phong và vị Bao Chửng này.
Dù Bao Chửng đây không phải là Bao Hắc Tử trong truyền thuyết, nhưng ông vẫn nhìn thấu đáo mọi việc, thông qua các dấu vết để lại trong thành mà đoán được bảy tám phần chân tướng.
Bao Chửng vuốt râu nói:
- Mười bảy huyện Khai Phong đều do bổn quan chưởng quản. Tam Lang, xem ra tình cảnh của ngươi rất nguy hiểm, hãy nói mọi việc mà ngươi biết cho lão phu nghe, trừng phạt bọn họ theo pháp luật mới là cách tốt nhất.
- Lão Long Đồ.
Trần Khác than nhẹ một tiếng:
- Dù khoản tiền này có thật, ngài làm thế nào để kéo Nhữ Nam vương phủ vào, chẳng lẽ dựa vào mấy lời nói dối sao?
- Lão phu tự biết tìm chứng cứ.
Bao Chửng trầm giọng nói.
- Lão Long Đồ thực sự muốn động thủ với vị Vương tử của Nhữ Nam vương phủ sao?
- Vương tử phạm pháp tội cũng như dân.
- Ngài không sợ Thập tam nhà ấy sao?
- Lão phu không con, có gì phải sợ?
Lời nói của Bao Chửng tràn đầy khí phách khiến Trần Khác không cách nào vòng vo được nữa, hắn chỉ có thể đáp có hoặc không.
- Nghe nói người của Cái Bang tập kích vãn sinh lúc trước là do vị Vương tử của Nhữ Nam vương phủ phái tới, nếu có manh mối chắc chắn tôi sẽ nói với lão Long Đồ.
Trần Khác thở dài, thẳng thắn nói:
- Nhưng vãn sinh thực sự không biết.
Thấy hắn kiên quyết phủ nhận, gương mặt Bao Chửng nghiêm lại, ông chậm rãi nói:
- Tại sao ngươi muốn mua tòa nhà đó?
- Đây là bí mật kinh doanh của vãn sinh, hiện giờ chỉ có thể nói với lão Long Đồ.
Trần Khác thành thật nói:
- Vãn sinh mua tòa nhà đó vì thích sự yên tĩnh của nó, chuẩn bị để chế tác một thứ.
- Cái gì?
Tiểu nhị dưới lầu nghênh đón, hỏi rõ gian phòng rồi dẫn bọn họ đến phòng đã bao ở lầu ba. Trong phòng trải thảm dày cộm, ngoại trừ hai chiếc ghế dựa cùng tranh tự họa trang trí ra, ở góc tường còn đặt một thư án lớn, trên án có đủ bút, giấy, nghiên, mực để các văn nhân dùng khi uống rượu đề thơ.
Lúc này đám người Lưu Kỷ cũng đến nơi. Cái gọi là không gặp không phải oan gia, gian phòng mà họ đặt ở ngay bên cạnh phòng của bọn Trần Khác. Họ cho người dọn đi cánh cửa ngăn cách hai gian, hai phòng lớn liền nhập thành một, còn người của hai bên lại tách bạch rõ ràng, đối chọi gay gắt.
- Nói đi, muốn tỷ thí gì?
Tiểu nhị bắt đầu bọn lên các mâm hoa quả tươi, rượu hoa điêu, mứt hoa quả,… Còn người ngựa hai bên e là không đợi được nữa.
- Đối câu trước đi, làm nóng người đã.
- Chỉ cần đối đúng là được.
- Ta ra “Vũ”. (mưa)
Lưu Kỷ tạm không ra mặt, để người bên cạnh tỷ thí với Trần Khác trước hẵng tính.
- Ta đối “Phong”. (gió)
Thân là tiểu đệ, Giáp Đản lại là người khơi mào cuộc chiến, hiển nhiên cũng muốn xung kích trước.
- Ta ra “Hạnh hoa vũ”.
- Ta đối :” Dương liễu phong”.
- Triêm y dục thấp hạnh hoa vũ. (mưa hoa hạnh nhẹ thấm ướt áo)
Kẻ đó cười lạnh một tiếng, bên Lưu Kỷ cười lớn tiếng kêu hay.
- Xuy diện bất hàn dương liễu phong. (gió dương liễu thổi không lạnh mặt)
Giáp Đản cũng không yếu thế, bên Trần Khác hiển nhiên cũng lớn tiếng kêu hay.
- Đừng vội, chưa xong mà.
Kẻ đó lại nói:
- Triêm y dục thấp hạnh hoa vũ, hồng vũ.
- Tận lực hồi đáp.
Giáp Đản cười lạnh nói:
- Xuy diện bất hàn dương liễu phong, lục phong.
- Triêm y dục thấp hạnh hoa vũ, hồng vũ lạc hậu kết thanh quả. (…, thanh quả kết trái sau mưa hồng)
Kẻ đó ra sát chiêu sau cùng.
- Xuy diện bất hàn dương liễu phong, lục phong xuy quá phiêu bạch miên! (…, gió xanh lướt qua bông tơ trắng)
Giáp Đản đối như có thần trợ giúp!!!