Nhất Phẩm Giang Sơn
Chương 5201 : Lam đồ
Ngày đăng: 01:23 20/04/20
Thêm vào việc quan sát một khoảng thời gian, Lý Duy cũng phát hiện Trần Khác tuyệt không phải là một nhân vật tầm thường, đáng để mạo hiểm đầu tư. Cho nên ông ta nhẫn nại nghe kế hoạch của Trần Khác. Một canh giờ sau, Lý Duy can đảm quyết định, nói:
- Chúng ta kí một bản ba mật ước, thế nào?
- Ba mật ước?
Trần Khác nói đến khát khô cả miệng, bưng chén trà lên nốc một hơi, nói:
- Nội dung gì?
- Chính là phân bản hiệp ước thành ba phần, sau khi hoàn thành phần đầu tiên, lại tiến hành phần thứ hai, sau khi hoàn thành phần thứ hai, lại tiến hành phần cuối cùng.
- Có thể.
Trần Khác gật đầu, bây giờ muốn ông ta hứa ba việc, cái nào cũng không làm được. Từ dễ đến khó, đều là những thứ hắn muốn. Sau khi gật đầu, Trần Khác đột nhiên tỉnh ngộ nói:
- Thì ra khi ta đến đây, chính là đã đi vào cái bẫy của các ông!
- Ha ha…
Lý Duy ngượng ngùng cười, nói:
- Không lừa gạt gì đại nhân, Labie của bọn ta quả thật đang cầu nguyện.
- Chỉ sợ bất luận ta đến lúc nào, ông ấy cũng đang cầu nguyện cả.
Trần Khác cười lạnh nói.
- Cái này…
Trước mặt người hiểu rõ không nói lời ám chỉ, Lý Duy phủ nhận tiếp cũng không ý nghĩa nữa.
- Thôi, trước khi kí kết, vì tranh giành điều kiện có lợi nhất, ra chút thủ đoạn cũng không có gì đáng trách.
Trần Khác khoát tay nói:
- Nhưng sau khi ký hiệp ước, lỡ như các ông lại giở trò….
- Điều này đại nhân yên tâm.
Lý Duy vỗ ngực nói:
- Kí kết hiệp ước trước thần, càng quan trọng hơn gấp trăm lần so với tính mạng bọn ta!
- Mời Labie của các ông ra đây đi!
Trần Khác gật đầu, còn muốn đi lên phía trước xem. Mặc dù dân tộc này tồn tại rất nhiều tật xấu, nhưng việc giữ lời là không gì có thể nghi ngờ.
- Tại sao?
Lý Duy đang kích động, lập tức thất vọng nói.
- Điều này còn không bày rõ ra sao?
Ta một chức quan bát phẩm, ngay cả tiến sĩ cũng không phải.
Trần Khác đưa ta ra theo thói quen nói:
- Ông cảm thấy nội trong khoảng thời gian ngắn, có thể toàn quyền phụ trách việc này không?
- Không thể.
Lý Duy lắc đầu cười mỉa, nói:
- Loại việc này, sợ phải đạt đến chức Tam Ti Sứ.
- Không sai. Nhưng chuyện này tuyệt đối không thể giao cho người khác phụ trách. Bởi vì việc này như đi trên dây, khi bắt đầu không đặt tốt quy định, rất có thể hủy cả quốc gia. Cho nên chúng ta không thể gấp, nhưng không phải nói, những năm này chúng ta không có việc gì cả. Ngược lại, việc chúng ta phải chuẩn bị rất nhiều, rất nhiều. Đây chính là nguyên nhân ở trong hiệp ước, ta yêu cầu các ông phải nghe theo sự sắp xếp của ta, không được tự tiện hành động.
- Được, cái chúng ta có là thời gian.
Lý Duy gật đầu nói:
- Vậy về việc trên biển thì sao, quan nhân chuẩn bị thế nào để phá tan cục diện hiện nay?
- Biết không, bây giờ cùng với lúc các ông bắt đầu đến Đại Tống đã không giống nhau.
Trần Khác nghĩ lại kí ức ngày xưa nói:
- Lúc đó, quốc gia mới định, nạn cướp biển hoành hành, vì để dễ dàng tiêu diệt phỉ, triều đình mới không cho phép dân cho thuyền ra khơi. Nhưng khi Đại Tống thành lập một đội hải quân lớn mạnh, sau khi dẹp tan cướp biển vùng duyên hải, rất nhiều bến cảng liền được mở cửa, và do các Thị Bạc Ti (cấp bậc quan phủ chuyên quản lí đối với việc hàng hải và mậu dịch ngoại thương thời Đường, Tống, Nguyên, đầu Minh) chủ trì để chế tạo tàu biển.
- Ta năm trước lúc ở Tuyền Châu, nhìn thấy cảnh tượng cột buồm và mái chèo nối kết vào nhau, cánh buồm che cả mặt trời ở nơi đó. Nghe nói, Thị Bạc Ti ở Tuyền Châu đã từng nhận lệnh, hạn định trong một năm chỉ được phép tạo ra sáu trăm chiếc thuyền. Nhưng không ngờ, bọn họ không cẩn thận làm ra một ngàn chiếc. Con số này chỉ là một vùng Tuyền Châu, còn có những bến cảng ở Quảng Châu, Đăng Châu, Minh Châu. Thuyền hạ thủy một năm trên ba ngàn chiếc, nhưng chỉ có một bộ phận nhỏ là người Ả Rập đặt mua.
Trần Khác nhấp một ngụm trà, cười nói:
- Ông cảm thấy, nếu người Ả Rập không cho kẻ khác ra biển, hải thương của Đại Tống chúng ta còn tạo nhiều tàu lớn như vậy để làm gì?
- Lão phu quả thật cũng có nghe nói, sự lũng đoạn của người Ả Rập đã bị phá vỡ.
Lý Duy vuốt chòm râu dê nói:
- Tạo một đội thuyền với qui mô nhỏ, có lẽ không thành vấn đề.
- Việc này không cần bận tâm, các ông đến đây, có thể chạy thử thuyền trước, để người đáng tin cậy tích lũy chút kinh nghiệm. Trong mấy năm này, chúng ta phải làm tốt việc tranh giành đầu nhập vào, chuẩn bị không kiếm tiền…bồi dưỡng nhân tài, tích trữ kĩ thuật, điều tra tin tức, những điều này đều cần một lượng tiền đầu tư lớn, hiệu quả lại rất chậm.