Nhất Phẩm Giang Sơn

Chương 274 : Giang Khanh kiêu ngạo

Ngày đăng: 01:21 20/04/20


Tô Lão Tuyền như giáng một cái tát thật mạnh lên mặt Trình gia, dẫm nát sự kiêu căng, ngạo mạn của bọn họ.



Trình phủ vô cùng tức giận!



Trong chính sảnh, Tống phu nhân trang phục đẹp đẽ, đập vỡ mọi thứ bên cạnh, người đàn bà kiêu căng, hống hách từ nhỏ, chưa từng chịu qua sự sỉ nhục như vậy.



Trình quản gia, Lại bà cùng với đám tỳ nữ đứng đó chịu khổ. Trưởng tử, đệ đệ, đường huynh của bà ta, tuy ngồi đó nhưng cũng không dám lên tiếng, sợ trở thành nơi trút giận của bà ta.



Tống phu nhân là một đại mỹ nhân dáng người phong lưu, mặt mày xinh đẹp. Nếu không cũng không thể sinh ra một mỹ nam tử như Trình Chi Tài. Cái không hoàn mỹ là răng bà ta có chút hô, làm cho miệng hơi chu ra, nhất là lúc tức giận, còn lộ rõ hơn, cái miệng trông giống như lúc người ta thổi lửa vậy.



Cái này trong nhân tướng học gọi là “miệng thổi lửa”, những người này thường ngu dốt, gian xảo lươn lẹo, cử chỉ ngả ngớn, thô tục vô cùng, là tướng mạo của người không phân trắng đen.



Lúc này thấy bà ta mặt mày xanh mét, nghiến răng nói:

- Lúc đầu mối hôn sự này, ta đã trăm lần phản đối! nhà Giang Khanh sao có thể thông hôn cùng thứ dân chứ? Bây giờ thì biết rồi đó, không chỉ con gái không thể sinh đẻ được, cha cũng là một tên chó điên cắn loạn!



- Bây bây xem lại, quả thật mợ chủ anh minh.



-Tô gia kia đầu thì lở loét, chân thì mưng mủ, xấu đến không chịu nổi.

Lại bà cùng đám tỳ nữ nhanh chóng phụ hoạ.



Mấy người đàn ông ngồi nghe những lời nói khó nghe của bọn họ đến tối, cuối cùng chịu không nổi nữa, nhìn nhau. Vẫn là do đệ đệ của Tống phu nhân, tri huyện tiền nhiệm của huyện Thanh Thần – Tống An Chi mở miệng nhắc nhở:

- Tỷ tỷ bớt giận, chúng ta vẫn là nên hợp kế xem nên đối phó như thế nào.



- Đúng, tấm bia đó bôi xấu Trình gia chúng ta không ít.

Trình quản gia cũng nói theo:

- Sau khi lão gia biết nhất định sẽ rất tức giận, phải nhanh chóng nghĩ cách, dẹp yên nghị luận bên ngoài.



- Ừ…

Tống thị cuối cùng cũng gật đầu, thu lại những lời mắng chửi hỏi:

- Vậy bây giờ phải làm sao, các ngươi đưa ra quyết định xem.



- Trước hết trong đêm đem giấu tấm bia đó là chuyện nên làm nhất, hai ngày nay, số người đi xem tấm bia đó không ngừng gia tăng, không thể để nó ở đó nữa.

Tất đại nhân nói.



- Không được.

Tống An Chi lắc đầu:

- Tấm bia đó một khi bị mất đi, bất luận là ai làm, mọi người sẽ cho rằng đó là do Trình gia làm, đến lúc đó, không chỉ đắc tội với toàn bộ người họ Tô tại Mi Sơn, mà bọn họ còn kiện Trình gia đào mộ tổ tiên của họ, phiền phức sẽ lớn hơn.

Y thật không hổ là từng đảm đương chức Tri huyện, phân tích cặn kẽ, kĩ càng.



- Chẳng lẽ để tấm bia đó ở đó, mỗi ngày để cho người ta xem chuyện cười của Trình gia sao?!
- Ta sẽ kêu Chu đại lệnh kéo daì thêm mấy ngày, đủ để các ngươi xin chỉ thị của Trình phu nhân.



- Đa tạ ý tốt của Lệnh Doãn...

Trình quản gia tâm tình trầm trọng đáp.





- “Hòa ly” – đồng ý ly dị? Nằm mơ sao!

Nghe xong Trình quản gia hồi báo, Tống thị phủ quyết đáp:

- Ả Tô Bát Nương sống là người của Trình gia ta, chết là quỷ của Trình gia ta! Muốn con ta viết đơn thôi vợ! Kiếp sau đi!



- Nếu như không viết,

Trình quản gia góp ý:

- Sẽ phải chịu thẩm vấn tại công đường, phu thê làm đến bước này, quan phủ vẫn là sẽ phán ly….



- Người nhà ta không đến công đường!

Tống thị lại thể hiện ra điệu bộ đanh đá:

- Xem làm gì được ta nào?!



- Nếu chúng ta vắng mặt, quan phủ sẽ huỷ quyền lên tiếng, trực tiếp đồng ý với chủ trương của Tô gia.

Tống An Chi vô lực giải thích cho tỷ tỷ nhà mình.



- Ta mặc kệ, các ngươi phải nghĩ ra cách cho ta.

Tống thị tức giận không thôi:

- Đường đường là gia tộc Giang Khanh, làm sao có thể để thứ dân ức hiếp chứ!



Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, bị Tống thị làm cho không có cách nào khác, Tống An Chi chậm rãi nói:

- Vậy phản tố đi.



- Phản tố?

Tống thị trừng mắt hỏi:

- Là ý gì?



- Ví dụ như tố ả không giữ đạo làm vợ, là loại không thể sinh con nối dõi tông đường.

Tống An Chi đáp:

- Cái này trong quan trường gọi là ‘phản chế’, chỉ cần quan phủ phán chúng ta thắng, Tô Bát Nương sẽ phải ăn đòn, Tô gia cũng không được đồng tình nữa, mọi người sẽ cảm thấy bị bọn họ làm cho u mê, đương nhiên sẽ không tin lời Tô Lão Tuyền nữa.



- Chủ ý hay.

Tống thị lập tức hưng phấn nói:

- Mau viết đơn kiện.