Nhất Phẩm Giang Sơn
Chương 394 : Đổi tướng
Ngày đăng: 01:21 20/04/20
Đã không còn kịp rồi, chỉ qua mấy ngày, tin tức Dương Điền chiến bại đã truyền tới kinh thành.
Dương Điền thật sự rất oan uổng. Đầu tiên, ông ta cũng giống như Âu Dương Tu, ở nhà cũng có đại tang. Nhưng Mã Chí Thư vây hãm Ung Châu, triều đình liền cưỡng ép ông ta hồi chức. Ai bảo ông ta là người văn võ song toàn, thuộc dòng dõi Dương gia tướng, còn có kinh nghiệm phong phú tiêu diệt phỉ ở phương Nam, không ông ta thì còn ai lãnh binh được nữa.
Tuy rằng Dương Điền không tình nguyện nhận nhiệm vụ. Nhưng là người trung liệt với quốc gia, nên ngay sau khi ông ta được bổ nhiệm làm “Quảng Nam Lưỡng lộ thể lượng an phủ, Kinh chế tặc đạo”, ông ta vẫn ngay lập tức ngựa không dừng vó qua Trường Giang, vượt Tần Lĩnh, đạp lên chiến trường Lưỡng Quảng.
Đến nơi ông ta bắt đầu nghĩ lại mộng cũ ở Hồ Nam. Trong khi quyết chiến, dưới sự tấn công hung mãnh của quân man dã, quân đội của ông ta liền chạy trốn không còn một bóng. Cũng may ông ta đã tiếp thu giáo huấn lần trước, đúng lúc đuổi kịp, mới không bị bỏ lại…
Nhưng ở Hồ Nam, ông ta có thể có thời gian thu thập tàn cuộc, huấn luyện quân đội, từ từ mưu tính. Bởi vì đây là nội địa, nổi loạn vài năm cũng không xảy ra cái gì. Nhưng Lưỡng Quảng là biên cương, nếu toàn là thất bại, Mã Chí Thư sẽ biến thành Lý Nguyên Hạo thứ hai. Bất kể Đại Lý hay là Ấp La, đều đã rục rịch. Vậy thì phía Tây Nam vĩnh viễn không có ngày yên ổn.
Huống chi, còn có Tây hạ và Liêu quốc như hổ rình mồi…
Cho nên, hoàn toàn có thể lý giải suy nghĩ của quan gia và nhóm tướng quốc ở Biện Kinh. Trận bại này thực sự khiến bọn họ khiếp sợ.
Trong điện Thùy Củng, Hoàng đế lại một lần nữa triệu tập các đại thần. Lúc này không chỉ có Hàn Kỳ, mà còn có hai vị Tể tướng Trần Chấp Trung, Bàng Tịch, còn một vị Xu Mật Sứ là Cao Nhược Nột.
Tiếp sau đó còn có một buổi hội nghị triều đình, nhưng kỳ thực ở loại hội nghị cao tầng này, đại sự của quốc gia coi như đã quyết định ra rồi.
Quan gia mặc một bộ áo bào đỏ thẫm, đầu đội khăn chít đầu trực cước màu đen (http://zh.wikipedia.org/wiki/File:Shenzong_of_Song.jp), nhìn xuống các vị đại thần đầu đội mũ tiến hiền quan, thân mặc áo lụa màu đỏ thẫm, cổ đeo Phương tâm khúc lĩnh (http://tc.wangchao.net.cn/baike/detail_1149941.html). Lúc này, quan gia thở dài nói:
- Các khanh gia, về thư xin hàng của Mã Chí Thư, các khanh thấy thế nào?
Hóa ra vị Mã Chí Thư sau khi đánh bại Dương Điền, nhưng vẫn đưa thư yêu cầu đầu hàng. Điều kiện của y là muốn triều đình nhà Tống phong y làm Tiết Độ Sứ bảy châu Ung Quế.
Lần này, không ai còn dám chặn lại thư của y. Thư xin hàng kia cùng chiến báo quân Tống bại trận được đưa đến kinh sư cùng một lúc.
Vài vị tướng công đang suy đoán tâm tư của quan gia. Tám phần là muốn dàn xếp ổn thỏa, suy nghĩ đến việc đáp ứng điều kiện của Mã Chí Thư.
Kỳ thật không chỉ có quan gia có ý nghĩ này, mà các vị đại thần cũng mong vậy. Chỉ có điều, ai dám nói nói ra.
Nhưng cuối cùng không thể để quan gia chịu sự quở trách này chứ? Đợi một hồi lâu, thấy không có người nào hé răng, Thủ tướng Trần Chấp Trung đành phải kiên trì đến cùng nói:
- Hồi bẩm quan gia, loạn ở Lĩnh Nam vốn là một việc hiểu lầm. Thần nghe nói, vị Mã Chí Thư kia vốn là muốn hàng từ đầu, nên gửi thư khẩn cầu sắc phong, chỉ mong làm một Tri châu nho nhỏ. Nhưng thư xin hàng của y, lại bị Thái Thú Ung Châu chặn lại. Mã Chí Thư cảm thấy bị nhục nhã, mới đem quân tấn công Ung Châu. Hiện tai, y lại dâng thư xin hàng, quan gia vì thương cảm sinh linh, vì xã tắc trường tồn, nên cho y một cơ hội hối cải làm một người tốt…Thần nghĩ, có thể chấp nhận thư xin hàng này.
- Ừ.
- Hồ công công, trời nóng, các tướng công chắc cũng nóng. Ngươi mang dưa lạnh do Tây Hạ cống đưa tới nhà mỗi người một gánh.
Đây là thói quen của Triệu Trinh. Mỗi lần y tiếp kiến đại thần, đều lấy loại vật phẩm không quá quý trọng nhưng rất được lòng người này ban tặng.
- Đa tạ quan gia.
Các đại thần biết điều tuân lệnh cáo lui.
Canh năm ngày hôm sau, các quan lại đều tập hợp trước điện Tử Thần. Theo tiếng trống vang lên, các văn võ bá quan sắp xếp thành hàng có trật tự đi vào triều. Quỳ bái, lễ nghi xong, chỉ thấy Binh bộ Thượng Thư dâng tấu nói:
- Khởi tấu bệ hạ, Dương Điền chỉ huy đại quân, tiến vào Lĩnh Nam đánh Mã Chí Thư. Do khí trời nóng bức, quân mã không quen với khí hậu, nên chiến đấu thất bại. Hiện tại, quân đội đã lui về Quế Châu tạm nghỉ, đợi thánh chỉ của hoàng thượng.
Quan gia liền hỏi:
- Vậy thì phải xử trí như thế nào?
- Dương Điền đương về kinh nghe luận tội. Dư Tĩnh trong quân tiếp tục làm việc. Lại cử một người khác làm chủ soái, tiếp tục chinh phạt, khất thỉnh thánh chỉ.
Hàn Kỳ đứng ra hàng nói.
- Quân địch chính là tâm phúc họa lớn, không thể không trừ. Ai có thể phân ưu cho quả nhân?
- Vi thần cho rằng, để đánh bại quân địch.
Bàng Tịch ra khỏi hàng nói:
- Không phải Xu Mật Phó Sứ, Tiết Độ Sứ Duyên Châu, Địch Thanh Địch Hán Thần thì còn ai khác nữa!
- Chư vị ái khanh thấy thế nào?
- Chúng thần tán thành.
Nhóm tướng công đã thống nhất ý kiến:
- Không phải Địch Thanh thì còn ai nữa!
- Một khi đã như vậy, lập tức mệnh lệnh cho Địch Thanh vào cung yết kiến.