Nhất Sinh Nhất Thế Tiếu Hồng Trần

Chương 5 : Đánh hoàng phủ dạ

Ngày đăng: 17:07 30/04/20


Nhìn mấy nghìn mũi tên đang hướng về phía mình, khoé miệng Tô Cẩm Bình co rút. Rốt cuộc nàng cũng hiểu, vì cái lông gì mà sát thủ trong tiểu thuyết xuyên không, sau khi xuyên không đều bướng bỉnh đến ngược đời. Đó là vì các nàng đều xuyên vào Vương phủ. Thứ nhất, thân phận Vương gia cao quý, có thể thoả mãn cái ảo tưởng đáng khinh là được gả cho cán bộ cao cấp của tác giả. Sau đó, Vương gia lại không nắm giữ thiên quân vạn mã như Hoàng thượng, chỉ cần tuỳ tiện hô một tiếng cũng có thể vây kín nữ chính, khiến cho nàng bị lâm vào cảnh ngộ có thể bị vạn tiễn xuyên tim như vậy. Vì thế nên họ mới có thể liên tiếp xuất bản những tác phẩm nữ sát thủ mạnh mẽ!



Việc này nàng đã hiểu thông suốt rồi, có điều, liệu có ai có thể nói cho nàng biết, mấy nàng sát thủ xuyên không vào Vương phủ ai nấy đều bướng bỉnh như thế, nhưng nàng lại xui xẻo xuyên thẳng vào Hoàng cung thì phải làm sao bây giờ? Chừng này mũi tên bắn vào người nàng, không thành cái sàng thì cũng thành con nhím! Thôi đi thôi đi, cứ phải ẩn giấu thực lực trước đã, chỉ mong được thanh nhàn, mà quan trọng nhất là… giữ lại cái mạng nhỏ này rồi nói sau!



“Ha ha, Hoàng thượng, người gọi nhiều người tới như thế làm gì? Ôi chao, muốn hộ tống thần thiếp tới Cung Cảnh nhân à? Không cần đâu, không cần, thần thiếp, à không, nô tỳ tự đi là được rồi!” Có thể tạm lùi bước mới là phụ nữ của thời đại!



Hoàng Phủ Dạ khẽ cười, hắn cảm thấy Hoàng Phủ Hoài Hàn hơi quan trọng hoá vấn đề, chẳng qua cũng chỉ là một cô gái, nàng ta liệu có năng lực đến đâu chứ. Gọi nhiều người vây quanh nàng cũng hơi khoa trương, lại còn lôi hắn ra xa như vậy nữa: “Hoàng huynh, nếu tiểu cung nữ này đã nói có thể tự đến Cung Cảnh nhân rồi, thì huynh cứ để nàng tự đi đi!”



Đôi mày rậm khẽ nhướng lên, trong mắt hiện rõ vẻ không vui, người này vừa thốt ra những lời đại bất kính như vậy, mà Hoàng đệ vẫn còn nói hộ nàng?



Tô Cẩm Bình nghe thế, liền liếc nhìn Hoàng Phủ Dạ. Đáy mắt nàng đầy vẻ lạnh lùng, không có chút cảm kích nào, nếu không phải tên này cố ý lừa nàng tới đây, thì làm sao phát sinh ra chuyện này được? Nàng cũng sẽ không bị đánh rớt từ năm mươi lượng bổng lộc xuống còn có ba lượng!



“Lui đi!” Hắn lạnh giọng quát một tiếng, bọn thị vệ nhanh chóng rút lui, quay về vị trí của mình.



“Tiểu cung nữ, mau đi đi!” Hoàng Phủ Dạ phe phẩy cây quạt, ý bảo nàng mau trốn đi.



Tô Cẩm Bình thầm hừ lạnh một tiếng, nhưng mặt đầy vẻ kính cẩn nói: “Nô tỳ không biết Cung Cảnh nhân ở đâu, có thể phiền Vương gia dẫn đường được không?” Sau khi hắn dẫn đường xong, nàng sẽ xử lý cái tên thối nát này cho ra trò, dám hãm hại nàng!




Thân thủ rất nhanh nhẹn! Trong lòng Hoàng Phủ Dạ chỉ có một câu cảm thán này! Đôi mắt tím cũng lạnh đi: “Cô muốn làm gì?”



Nàng kẹp cổ hắn, kéo ra sau cây đại thụ!



“Binh bốp chát bụp!” Một loạt tiếng động vang lên, trên khuôn mặt xinh đẹp của Hoàng Phủ Dạ bỗng xuất hiện thêm vài vết xanh tím!



Hắn đưa tay lau vết máu trên khoé môi, nhưng ý cười trong mắt không hề mất: “Tô Cẩm Bình, có phải cô quá to gan rồi không?” Hắn cứ nghĩ nàng định ám sát hắn, không ngờ nàng lại dùng chiêu này!



Vừa nói xong, vạt áo trước ngực bị người ta kéo lên, cô gái trước mặt nghiến răng nói: “Nghe cho kỹ, ta không thích bị người khác gài bẫy! Không có lần sau nữa đâu!”



Nếu không phải nể tình hắn hai lần lên tiếng giúp đỡ, thì tuyệt đối sẽ không chỉ đơn giản là vài nắm đấm như vậy!



“Tiểu cung nữ, cô không nghĩ đến tình cảnh của mình sao?” Dám động thủ với hắn, chỉ cần hắn tuỳ ý mở miệng hô lên, thì cô gái này sẽ chết không có chỗ chôn chỉ trong chớp mắt!



Nàng cười lạnh một tiếng, tự kéo vạt áo của mình, lộ ra một bên vai: “Vương gia định dâm loạn hậu cung, tiểu nữ tự vệ chính đáng, ngài thấy thế nào?”