Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Chương 17 : Thăm nhà cũ

Ngày đăng: 20:38 18/04/20


Từ khi Rin chui vào xe của Minh Triết rồi nhận điện thoại của Pi thì mới biết mình từ hang hùm mà chui vào hang cọp. Cảm giác hối hận đang xen kẽ trong lòng, thà cứ thế mà đối mặt với Ken còn hơn ngồi với cái tên nguy hiểm này. Lỡ may anh ta lại cưỡng hôn cô thì sao, đầu cô suy nghĩ mông lung lo sợ thì điện thoại trong túi quần reo lên. Là mẹ của cô ở dưới quê gọi, cô chợt nhớ về người mẹ này cảm thấy mình thật vô ơn. Từ khi đến nhà họ Trinh cô chưa hề gọi về cho ba mẹ, tình hình sức khoẻ của em trai cô như thế nào. Cũng vì có quá nhiều thay đổi và mọi chuyện xảy ra khiến cô không thể suy nghĩ nhiều hơn.



Cô nhấc máy nghe.



- Vâng, con nghe mẹ!



- Rin à, con có khoẻ không?



- Con xin lỗi mẹ, mấy ngày qua có quá nhiều việc nên không gọi cho mẹ được, con vẫn tốt, ba mẹ vẫn khoẻ chứ, Tuấn Hà đã có tiến triển gì tốt hơn không ạ?



- BA mẹ vẫn khoẻ, em trai con đang làm thủ tục sang nước ngoài phẩu thuật. Ba mẹ ruột con nói kĩ thuật bên ấy rất tốt.



- Vâng, vậy mẹ sẽ sang cùng em chứ?



- Ba con sẽ đi với em con, mẹ phải ở nhà chăm lo mọi việc trong nhà. Con sống ở đó có quen không?



- Dạ, con ổn mà. - Rin nói mà khoé mắt đã cay.



- Em trai con nói muốn gặp con trước lúc khi đi sang nước ngoài, con có thể. - Giọng bà trùng xuống nghẹn lời.



- Mẹ, con sẽ về gặp em mà. Mẹ ơi, con nhớ mẹ, nhớ ba và cả Tuấn Hà.- Cô khóc nghẹn lời khi nghe giọng người mẹ hiền từ



- Rin, mẹ cũng rất nhớ con. - Giọng bà đan xen tiếng nấc.



- Con sẽ xin phép cha mẹ con sẽ về thăm ba mẹ, mẹ nhớ giữ gìn sức khoẻ nha mẹ. - Cô cũng nấc lên từng lời để căn dặn mẹ cô.



- Ừ, mẹ đợi con về.



MẸ cô tắt điện thoại. Cô ngồi trong xe Minh Trí khóc rống lên như không có ai bên cạnh.



- Nhị tiểu thư, cô đang ngồi trong xe tôi vậy nên tôi mong cô giữ yên tĩnh. - Minh Trí cảm thấy khó chịu khi phải nhìn cô khóc nhưng lại không biết cách dỗ ngọt cô



- Tôi…tôi xin lỗi. - Cô quên mất đang trong xe anh anh nên xấu hổ nói.



- Cô tại sao lại chạy trốn tên đó? - Minh Trí quan tâm hỏi.



- Tôi có nhất thiết phải trả lời anh. - Cô không nhìn anh mà trả lời.



- Tuỳ cô, bây giờ nhị tiểu thư muốn đi đâu?
- Alo, mẹ.



- Hà My, con đang ở đâu?



- Dạ hôm nay con muốn về thăm cha mẹ con dưới quê, con đang nghĩ là sẽ gọi điện xin phép mẹ.



- Được, con bảo bác Hoà tài xế chở đi.



- Dạ không cần đâu, con sẽ tự đón xe về, mẹ không cần phải lo lắng, trước kia con cũng đi như vậy mà.



- Thôi được, con gái đi cẩn thận. Khi nào con sẽ về nhà.



- Mai ạ, ngày mai con sẽ lên lại tp.



- Ừ, nhớ cẩn thận nha con.



- Dạ.



Bên đầu dây bên kia mẹ cô đã gác máy, cô không phải muốn nói dối mẹ nhưng vì anh ta vừa mới huỷ hôn với chị Thiên Kim, rồi có thể cho gia đình cô phá sản nếu nói đi với anh ta thì không hay lắm. Cô nhớ lại chuyện vừa rồi liền đỏ mặt suy nghĩ: Anh ta lại cưỡng hôn mình sao, nhưng tại sao mình lại có thể đáp trả anh ta chứ, anh ta từng la anh rễ hụt của mình mà. Ôi Rin ơi là Rin, mày điên thật rồi.



- Nhị tiểu thư, cô đang suy nghĩ điều gì. - Minh Trí dịu dàng hỏi.



- Anh… anh mau tránh ra, tại sao lại cứ thích trêu chọc tôi. - Cô ấp úng trả lời.



- Cô biết tôi trêu chọc nhưng vẫn đáp trả sao? - Anh hơi cười



- Anh… anh, anh là tên biến thái. - Cô tức giận, tại sao mình lại lên xe anh ta chứ, sao lại dây dưa với anh ta không dứt



- Nếu như cô còn nói tôi không liên quan đến cô thì tôi sẽ làm cho chúng ta liên quan không dứt. - Anh lạnh lùng tuyên bố



- Vì sao anh cứ nhắm vào tôi mà trêu chọc, tôi nhớ là chưa hề đắc tội với anh?



- Vì cô rất thú vị, mùi vị trên đôi môi của cô thật ngọt ngào. - Vừa nói anh vừa tiến gần đến cô



- Mau cút xa ra cho tôi. - Cô đẩy anh ra xa.



- Haha, nhị tiểu thư, cô thật thú vị.