Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Chương 36 : Cái chết của

Ngày đăng: 20:38 18/04/20


Trên đoạn đường lớn kẹt cứng xe dù chỉ là thời điểm sáng sớm. Một đám đông nhiều thành phần đang giải cứu cho một đôi nam nữ đã bất tỉnh trên người đầy máu bị kẹt ra khỏi chiếc xe hơi. Chiếc xe cứu thương lách qua đám đông đưa hai người đến một bệnh viện lớn nhất TP.



Trần Phó Quang nghe tin con trai bị tai nạn do lái xe trên đường vào sáng sớm thì không thể tin vào tai mình. Từ mười năm trước sau khi bị tai nạn xe hơi Minh Trí không sợ trời không sợ đất nhưng rất sợ ngồi trên chiếc ghế dành cho người lái vậy vì sao lại còn có thê gây tai nạn xe được nữa. Ông tức tốc mua vé từ Anh quốc mà về lại Việt Nam để xem tình hình của đứa con trai độc nhất mà người vợ quá cố đã để lại cho mình.



Trần Hậu nghe tin liền tức tốc giao lại Trịnh Đạt và Thiên Kim để bọn đàn em canh giữ mà chạy đến bệnh viện để xem xét tình hình của hai người bọn họ. Trần Hậu là người thứ hai và cũng là người cuối cùng biết được chuyện mười năm trước nên trong lòng cũng bất ngờ không kém. Vì tai nạn mười năm trước mà thiếu gia sợ lái xe và cũng bị mất trí nhớ trở thành một người lạnh lùng tàn bạo trong công việc kinh doanh của Trần gia. Đưa Trần gia đến ngày hôm nay cũng là công sức của một mình Trần Minh Trí tài trí thông minh, lần này lại tự lái xe để chở theo nhị tiẻu thư không màn nguy hiểm thật là khó hiểu. Đang chạy nhanh trên đường thì có chuông điện thoại.



- Đại ca, đã điều tra được chuyện của thiếu gia. - Tên đàn em báo cáo



- Nói đi. - Trần Hậu hỏi



- Là Trần thiếu gia cầm lái đâm chạy tố độ rất nhanh mà đâm vào một ô tô phía trước. Mọi người đi đường thấy phía sau có rất nhiều xe khác giống như đang đuổi theo xe cậu ấy.



- Tài xế của thiếu gia khi ấy ở đâu? - Trần Hậu liền thắc mắc.



- Theo như tôi điều tra thì hắn không xuất hiện tại hiện trường.



- Điều tra lí lịch của hắn, truy tìm cho ra tên đó cho tôi. - Trần Hậu ra lệnh.



- Dạ thưa đại ca.



Trần Hậu cúp điện thoại, chiếc xe phóng như bay đến bệnh viện nơi mà Rin và Minh Trí được mang tới.



- Trần Minh Trí, Trịnh Hà My đang nằm phòng nào? - Trần Hậu gấp gáp hỏi cô y tá.



Cô y tá nhìn thấy vẻ đẹp trai phong trần của Trần Hậu thì ngẩng người rồi cúi xuống dò tìm sau đó ngước lên lại choáng ngợp liền lấp bấp nói:



- Trong đây không có ai tên như vậy. - Cô y tá liền nói.



- Rõ ràng được báo bọn họ bị tai nạn xe chuyển đến nơi này. Cô làm ơn tìm kĩ lại xem. - Trần Hậu càng gấp gáp hơn.



- Chuyển vào khi nào vậy ạ. - cô y tá nhìn Trần Hậu mỉm cười e thẹn



- Sáng sớm, lúc sáng sớm thì chuyển đến hai người một nam một nữ. - Trần Hậu có chút tức giận



- À, có phải cặp nam nữ bị tai nạn xe không, vì chưa có người mang giấy tờ đến nên chưa nhập dữ liệu vào máy. Nếu anh là người nhà thì mau mang giấy tờ và tiền nhập viện đóng cho bọn họ. - Sau khi nhớ ra thì cô ta liền yêu cầu theo quy định của bv




- Đã có dấu hiệu tỉnh lại rồi.



- Rin, mau tỉnh lại nào,. - Pi không tự chủ mà reo lên.



Rin từ từ mở đôi mắt ra cho ánh sáng ùa vào để cô có thể nhìn thấy mọi thứ quá lạ lẫm.



- Đây là nơi nào? - Rin khẽ nói. - Tôi khát nước.



- Đây là bệnh viện. - Pi nói liền mang một ly nước đến cho Rin. - Cậu uống đi.



Rin khẽ nhắm mắt lại nhớ người cuối cùng mình gặp là Trần Hậu liền nói:



- Pi, Trần Hậu đâu rồi?



- Cô nhớ hết mọi chuyện xảy ra sao? - Vị bác sĩ hỏi



- Tất nhiên là nhớ rồi. - Rin quay về phía bác sĩ nói.



- Vậy rất tốt, vì cô va đập mạnh ở đầu chúng tôi đang lo cô sẽ bị mất trí nhớ. - Vị bác sĩ cười nói mừng rỡ.



- Rin, Trần Hậu sẽ đến ngay. Minh đã gọi cho anh ấy thông báo cậu đã tỉnh. - Pi mừng rỡ



Cô tiếp tục nhắm mắt nghĩ ngơi, nhớ đến chuyện ngày hôm đó mà vẫn còn đau lòng. Rất may vì Trần Hậu đến kịp mà cứu cô không thì bây giờ mạng sống của cô chắc cũng không còn.



- Mình nằm trong này lâu chưa Pi? - Rin hỏi Pi vì nhìn vào bụng Pi đã thấy sự thay đổi



- Cậu bất tỉnh một tháng rồi, mình rất lo cho cậu? - Pi vui mừng nắm lấy tay Rin



Trần Hậu nghe tin Rin tỉnh lại liền tức tốc chạy đến bệnh viện, chạy nhanh mở mạnh cửa phòng la lớn.



- Trịnh tiểu thư, cô tỉnh rồi sao?



- Trần Hậu, từ nay Trịnh Hà My đã chết, tôi là Nguyễn Hà My - Rin lạnh lùng nói