Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Chương 44 : Âm mưu thâm độc 2

Ngày đăng: 20:38 18/04/20


Rin tỉnh lại trong một căn phóng sáng đèn, cả tay và chân của cô đều bị

trói chặt, xung quanh là một căn phòng bài trí như một phòng ở khách

sạn. Cô hoang mang không hiểu vì sao mình lại bị bắt đến nơi này.



Khi đang nói chuyện với Pi trên taxi, thì xe bỗng thắng gấp lại phía trước

là một đám người bao vây chiếc taxi sau đó một người đàn ông cao to lao

về phía cô ngồi mà kéo ra. Cô chóng cự liền bị một chiếc khăn che vào

mũi và cô thiếp đi cho đến bây giờ.



Cửa phòng có tiếng động, sau đó mở toang ra bên ngoài một người đàn ông da rạm nắng, gương mặt đầy nét sương gió giang hồ đi vào nhìn thấy Rin đã tỉnh lại thì nhoẻn miệng cười.



- Đã tỉnh rồi à. - Trương Luật nói



- Anh là ai? Vì sao lại bắt tôi đến nơi này? - Rin nhìn hắn ta khó hiểu.



- Haha, đứa nào bị bắt cũng hỏi câu ngu ngốc này. - Trương Luật cười lớn.



Rin nhìn Trương Luật đang cười trong lòng thì chửi rủa vì sao dám mắng cô ngu ngốc: Tôi nghĩ chỉ có loại ngu ngốc mới không muốn biết vì sao bị bắt đi.



- Cô dám trả lời, không sợ tôi giết cô. - Trương Luật ngưng cười nhìn Rin.



- Nếu anh muốn giết tôi thì đã giết từ lâu, đâu đợi đến lúc tôi tỉnh lại. - Rin ngước mắt nhìn thẳng vào hắn ta.



- Haha, đúng là không phải loại ngu ngốc thật. Nhưng cô đừng tỏ ra mình thông minh. - Trương Luật tiến gần về phía đi, đưa tay nâng cầm Rin lên mà nói.



- Tất nhiên tôi không thông minh, nhưng ít ra tôi biết chắc anh không được phép giết tôi. - Rin hất đầu ra khỏi tay Trương Luật.



- Đừng chọc tức tôi, cô không sợ sao?



- Chết sao? Cuộc đời tôi chẳng còn gì nữa, chết cũng tốt có thể quên hết mọi ưu phiền.



Trương Luật không trả lời đi về phía cửa, sau đó liền quay đầu lại nhìn Rin rồi bỏ ra ngoài. Sau đó liền rút điện thoại mà gọi cho Tố Uyên.



- Tố Uyên, mọi việc bên đó lo liệu xong chưa?



- Anh yên tâm, em đã giải quyết xong rồi. Em đang chuẩn bị đến điểm hẹn với anh.



- Em không đi Pháp sao?



- Không, chuyến đi đã dời lại sẽ có nhiều chuyện vui phía trước đây. - Tố Uyên cười cợt



- Có chuyện gì xảy ra sao?



- Anh sẽ rất bất ngờ, thôi một chút nữa em đến rồi anh sẽ biết.


- Họ sai cậu bắt cóc với mục đích gì?



- Tôi không biết, họ chỉ bảo tôi bắt cóc cô ta giam giữ đợi họ tới mà thôi.



- Vậy mày có quyền làm vậy với cô ấy sao? - Trần Hậu tức giận nắm áo Trương Luật.



- Tôi làm gì cô ta? - Trương Luật bất ngờ hỏi.



Trần Hậu nói lại cảnh tượng cho Trương Luật, nghe xong hắn ta tức giận nói to.



- Mẹ kiếp, con đàn bà đê tiện dám lợi dụng tao.



- Là ai, mau nói. - Trần Hậu nắm áo hắn.



- Tới mức này tao cũng không bao che nó nữa, là con Tố Uyên. Nó là người yêu của tao, vì thằng thiếu gia Minh Trí giàu có yêu nó nên muốn cưới nó. Sau đó nó bảo cô gái kia là vật cản đường cân tiêu diệt để nó dễ dàng đến với tên kia mà lấy tiền mang về.



- Nghĩa là mày với Hà My chưa có chuyện gì xảy ra?



- Tao thề không hề có ý định đụng chạm gì tới cô ta, tao còn có ý định bàn bạc với Tố Uyên tha cho cô ta nhưng không ngờ chưa kịp nói thì con đàn bà đó đã ra tay trước.



- Chuyện này tuy mày cũngbị lợi dụng nhưng tao không thể tha cho mày dễ dàng như vậy được. - Trần Hậu nãy ra ý định liền dẫn dụ Trương Luật.



- Mày muốn làm gì tao?



- Tao tha cho mày cũng dễ, nhưng mày cũng may mắn lọt vào tay tao. Bọn người của cô ta đang săn lùng mày ngoài kia. - Trần Hậu nói.



- Mẹ kiếp, nếu mày trả thù cho tao mối nhục này, tao sẽ trở thành đàn em của mày.



- Vậy trước tiên cứ kêu đại ca trước đã.



- Mày cứ làm trước đi, câu đại ca này tao chưa bao giơ phải xưng với ai.



Trần Hậu mỉm cười khi dễ dàng thu phục được Trương Luật thì thế lực vùng của hắn rất lớn mạnh.



- Trước tiên tao sẽ lo liệu cho mày nơi ở, chuyện của Tố Uyêntao sẽ giải quyết.



#*#



Minh Trí đón xe đến biệt thự hoa hồng trắng nhưng không bấm chuông mà cứ ngồi trong xe mà nhìn vào. Thật lâu sau liền cho xe đi về biệt thự Trần gia với bao nhiêu đau thương, lúc này anh nhận ra mình đã yêu người con gái này nhưng có lẽ mọi chuyện đã quá muộn.



Rin tỉnh lại, sau đó được Pi kể lại mọi chuyện liền mỉm cười chua xót, cô liền nói với Pi rằng: Vậy cũng tốt, vì từ nay mình và anh ấy đã vĩnh viễn không còn cơ hội nào nữa. Anh ấy đã có cô gái kia và hiểu lầm này không thể nào giải thích. Pi mọi chuyện sẽ qua nhanh thôi, sẽ qua nhanh thôi mà.



Rin nói, nước mắt lã chã rơi. Cuộc đời này quá bất công với cô chăng???