Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Chương 79 :

Ngày đăng: 20:39 18/04/20


Chiếc xe màu đen đậu trước cao ốc RoYal, Minh Trí vừa xuống xe bước vào bên trong thì Lâm Hân từ đầu liền chạy đến ôm lấy Minh Trí.



- Minh Trí, anh đi đâu em đợi anh từ sáng đến giờ.



- Anh có việc, em tìm anh? -Minh Trí cười đáp.



- Có việc mới tìm anh được sao? - Lâm Hân xỉu mặt.



Minh Trí không đáp, mỉm cười cùng Lâm Hân đi vào bên trong thang máy.



- Minh Trí, em ở khách sạn một mình cảm thấy rất buồn, em muốn về nhà anh được không?



- Không được, sẽ có những tin đồn không tốt. - Minh Trí lắc đầu.



- Em không sợ tin đồn chỉ sợ nỗi buồn mà thôi. Cứ nghĩ rằng về nước sẽ thường xuyên gặp anh nhưng buổi sáng anh luôn bận việc của công ty đến buổi tối thì dành thời gian cho cô bạn gái anh. Em ở lại một mình trong bốn bức tường kia hết sức buồn chán, không có một ai nói chuyện cả, ăn cơm cũng phải ăn một mình.



Sau đó buồn bả nói tiếp:" Anh nói xem, em chỉ muốn gặp anh nói chuyện một vài câu lại rất khó khăn, em muốn về nhà anh ít ra còn tìm người hầu trong nhà nói chuyện."



- Được rồi, nhưng anh nói trước rằng hiện tại anh đang rất bận, dù em có về nhà anh cũng không thể cùng thường xuyên ăn cơm cùng em, lúc đó không được trách anh trai này vô tâm nhé. - Minh Trí xoa đầu Lâm Hân nói tiếp. - Hiện nhà anh có một cậu thanh niên đang ở, có thể bầu bạn cùng em.



- Anh có em trai từ khi nào? - Lâm Hân ngạc nhiên.



- Là em của bạn gái anh, hiện đang học phổ thông.



- Lại càng hay, em cũng muốn hiểu thêm về cô gái mà Minh Trí đặt vào trong lòng.



*********



Tiếng chuông cửa của biệt thự hoa hồng trắng vang lên, cánh cửa được Rin mở ra thì thoáng chựng người khi nhìn thấy người trước mặt.



- Nhị tiểu thư, Phạm gia mời cô đến nhà một chuyến. - Người đàn ông lần trước xuất hiện.



- Ông về nói với họ, hiện tôi vẫn đang suy nghĩ. - Rin thoái thác.



- Phạm phu nhân nhắn với cô, nếu cô không muốn đến gặp thì xin cô cho bọn họ chắc chắn một ngày nào đó có câu trả lời. - Người đàn ông lại nói.



- Khi nào có câu trả lời tự động tôi sẽ liên lạc với họ. - Rin lùi một chân vào cửa. - Không tiễn. - Muốn đóng cửa lại.



- Nhị tiểu thư, ngày mai tôi sẽ lại đến. - Nói vọng vào.



Rin tim đập mạnh đứng phía sau cánh cửa, hẳn là Phạm gia rất sốt ruột muốn bắt lại Rose của cô sao. Hiện tai tâm trạng rối bời không biết phải giải quyết như thế nào, mang Rose đến Phạm gia thì cô không nỡ, nhưng để lại Trịnh gia thì sau khi cô đi rồi sợ cha mẹ tuổi già sức yếu không thể chăm sóc Rose. Rin lo lăng đi vào bên trong căn biệt thự, đứng trong phòng khác đi tới đi lui với bao nhiêu sầu muộn trong đầu.



- Rin, em có chuyện gì cần suy nghĩ à. - Thiên Kim trên lầu đi xuống hỏi.



- Chị, phải làm sao bây giờ, Phạm gia họ muốn mang Rose về nhận lại huyết thống. - Rin nhìn Thiên Kim như muốn cầu cứu.


- Minh Trí, chuyện gì đã xảy ra. - Lâm Hân có nhiều khuất mắc trong lòng.



- Ngủ trước, mai chúng ta nói chuyện. - Minh Trí bước về phòng mình.



Lâm Hân cũng không hỏi thêm nên cũng mở cửa phòng mình mà đi vào.



Rose được người của Minh Trí mang đến cho Rin. Rin ru Rose ngủ ngoan trong nôi liền sắp xếp quần áo gọn gàng, ngày sinh ly tử biệt càng lúc càng gần đến. Nhưng vì những việc rắc rối này mà có vẻ cô và Minh Trí càng lúc càng xa nhau. Cô không tin vào ánh mắt của Lâm Hân dành cho anh là ánh mắt của một cô em gái. Rose ngủ ngoan trông chiếc nôi màu hồng xinh xắn, Rin hôn nhẹ vào má Rose rồi lên giường mông lung suy nghĩ. Tiếng gõ cửa làm cô giật mình, cô nằm yên như là đang ngủ rồi.



- Anh biết em chưa ngủ, chúng ta nói chuyện một chút. - Minh Trí nói vọng bên ngoài.



Rin khá mệt mỏi, không muốn suy nghĩ nhiều đành mở cửa cho Minh Trí bước vào.



- Phạm gia muốn bắt lại Rose? - Minh Trí hỏi cô.



- Đúng là chuyện gì anh cũng có thể biết. - Rin ngồi trên giường dựa vào thành, trông cô khá mệt mỏi.



- Vì sao đến Phạm gia không cho anh biết. - Minh Trí nghiêm nghị hỏi.



- Vì anh bận lo cho em gái mình, nên tôi không có cơ hội để nói. - Rin trách giận.



- Em quyết định rất tốt, đến nơi này Phạm gia sẽ không làm gì được em và con bé. Anh đã hứa sẽ mãi bảo vệ em và cả Rose nữa. - Minh Trí nhẹ nhàng ôm cô vào lòng.



- Anh buông ra. - Rin đẩy Minh Trí ra khỏi người.



- Còn giận chuyện Lâm Hân sao, ngày mai anh sẽ nói con bé quay về khách sạn. - Minh Trí suy nghĩ, anh biết Lâm Hân đến đây vì mục đích gì. Hiện tại Rin đã quay về hai cô gái này có lẽ không hoà hợp, tốt nhất muốn bình yên ngôi nhà này thì phải đưa một người đi. Và người anh giữ lại tất nhiên phải là Rin.



- Em gái của anh sẽ không vui đâu. - Rin quay mặt sang một bên.



- Anh chỉ lo lắng khi em không vui. - Minh Trí bẹo bờ má của Rin.



- Từ khi nào biết nói những câu sến như vậy. - Rin hơi mỉm cười.



Minh Trí không trả lời, ôm cô vào lòng cả hai cùng chìm sâu vào giấc ngủ ngọt ngào….



Thiên Kim được Trần Hậu mang vào một bệnh viện lớn kiểm tra và băng lại vết thương trên gương mặt.



- Cũng may là bé con không có chuyện gì. - Cầm tờ kết quả trên tay, Thiên Kim nhẹ nhõm.



- Em hãy nhớ hiện tại em sống vì hai người, đừng nghịch ngợm nữa. - Trần Hậu vuốt mái tóc Thiên Kim nói.



Thiên Kim mỉm cười, trong thâm tâm cô biết mình đã yêu người đàn ông khó ưa này.



- Thiên Kim, chúng ta kết hôn đi. - Trần Hậu quỳ xuống trước mặt Thiên Kim, trong một bệnh viện về đêm ít người qua lại mà nói.



Thiên Kim nhìn Trần Hậu một loạt, cảm thấy kém lãng mạng nhất chính là anh ta, vả lại chỉ còn vài ngày nữa. Kết hôn với cô, rồi cô đi như vậy Trần Hậu sẽ phải như thế nào. Vì sao bọn họ lại yêu nhau để làm gì, cô muốn một mình ra đi không để lại khổ đau cho người nào, nhất là người mình trót đem lòng yêu thương.