Nhiệm Vụ Của Vật Hy Sinh
Chương 155 :
Ngày đăng: 16:53 27/05/20
Editor: Ngạn Tịnh.
Tiểu hồ ly đang lăn lộn vui vẻ, cửa phòng đột nhiên bị người gõ, Quân Vô Kỵ vung ống tay áo lên, chỉ thấy một cô nương mặc đồ thị nữ màu đỏ thướt tha đứng trước cửa, trên tay bưng một cái khay, lúm đồng tiền như hoa.
"Chủ..." Vừa mở miệng nói một từ, giống như đột nhiên bị cái gì nghẹn ở cổ, cô nương hồng y thấy hồ ly nhỏ vô ưu vô lự lăn lộn vui vẻ trên giường, trong đáy mắt nhanh chóng lướt qua thứ gì đó, nhưng vẫn làm một bộ như không có việc gì, đi đến, đặt cái khay ở một bên, thở dài.
"Thì ra A Ly ở chỗ chủ tử, thế mà lại khiến ta tìm kiếm thật lâu, lần sau không được nghịch ngợm như vậy nữa biết không? Chủ tử còn phải tu luyện, ngươi suốt ngày chơi đùa ở chỗ này của người, còn không phải đang cản trở chủ tử sao. A Ly ngoan, trở về cùng Hồng Cẩm tỷ tỷ nào, lần sau không được phép không nghe lời như vậy đâu nha..." Nữ tử hồng y nói xong liền muốn tiến lên ôm lấy hồ ly nhỏ.
Đôi mắt hồ ly nhỏ hiện vẻ mịt mờ, chẳng lẽ nó đang làm chậm trễ chủ nhân sao? Vậy thì A Ly thật đúng là không ngoan...
Vì thế cũng vươn một đôi móng vuốt nhỏ ra chuẩn bị để thị nữ hồng y kia bế mình đi, nó cũng không thể làm chậm trễ chủ nhân được, chủ nhân đối xử tốt với A Ly như vậy, A Ly không thể không ngoan...
Nhưng nữ tử hồng y kia mới vừa tiến lên hai bước, Quân Vô Kỳ đã lập tức chắn trước mặt nàng ta, trong mắt lướt qua ánh sáng lạnh, lạnh giọng nói, "Không cần, A Ly chỉ là một con hồ ly, ở chỗ ta sẽ không cản trở ta, bởi vì gần đến mười lăm, vì thân thể của A Ly, một đoạn thời gian tiếp theo nó sẽ ở tại chỗ ta, tiện cho trị liệu. Hồng Cẩm, nếu ngươi không có việc gì thì lui xuống trước đi. Đúng rồi, lúc trước ta cứu ngươi cũng chỉ là thuận tay làm, bây giờ thương thế của ngươi đã khỏi hẳn, vẫn là xuống núi đi, Cô Vụ phong không cần người hầu hạ!"
"Chủ tử..." Thị nữ hồng y nghe vậy, trong lòng kinh hãi, nước mắt không ngừng rớt xuống, nhìn qua rất đáng thương, "Chủ tử, là Hồng Cẩm làm sai chỗ nào sao? Vì sao chủ tử lại muốn đuổi Hồng Cẩm xuống núi? Bây giờ Hồng Cẩm không nhà để về, chỉ có chủ tử là nơi dựa vào, cầu chủ tử đừng đuổi Hồng Cẩm xuống nùi, Hồng Cẩm van cầu người..."
Nói xong, nàng ta liền dập đầu với Quân Vô Kỳ, một tiếng lại một tiếng nện trên mặt đất, nghe vào tai cũng thấy đau.
Hồ ly nhỏ thấy Hồng Cẩm tỷ tỷ chăm sóc mình khóc thành như vậy, tuy rằng không hiểu lắm, nhưng vẫn lập tức nhảy từ trên giường xuống, kéo vạt áo của Quân Vô Kỳ, đôi mắt thật to lấp lánh ánh nước, mũi cùng môi phấn nộn, nhìn qua liền cảm thấy trong lòng mềm mại như một bãi nước xuân, giống như không nâng tất cả đồ tốt trên thế gian này tới trước mặt nó, lòng sẽ sinh bất an vậy!
Hồng Cẩm đang dập đầu nhìn thấy hồ ly nhỏ, ánh mắt đột nhiên sáng ngời lên, quỳ lết tới hai bước, "Chủ tử, Hồng Cẩm van cầu người, ta biết chủ tử không cần ta hầu hạ, nhưng A Ly còn nhỏ như vậy, cái gì cũng không hiểu, còn cần người chăm sóc, không phải sao?"
Nói xong nước mắt lại chảy dài, cúi đầu, vẻ mặt dịu dàng nhìn về phía hồ ly nhỏ, "A Ly, ngươi thích Hồng Cẩm tỷ tỷ không? Thích Ngọc Lộ cao Hồng Cẩm tỷ tỷ làm không? Thích Hồng Cẩm tỷ tỷ chăm sóc ngươi không?"
Nghe vậy, hồ ly nhỏ gật gật đầu, tiến lên hai bước cọ cọ đầu gối của nữ tử hồng y, trong mắt tràn đầy vui mừng, nó rất thích, rất thích tỷ tỷ biết là điểm tâm ngọt ngào, nó không muốn nàng đi... Nghĩ như vậy nó liền quay đầu, đôi mắt trông mong nhìn về phía Quân Vô Kỳ, mặt lộ vẻ cầu xin.
"Làm sao vậy?" Vẻ mặt A Thiết đầy nghi hoặc, sau đó như đột nhiên nghĩ tới cái gì, biểu tình ác liệt lôi kéo hai đồng bạn vào trong một ngõ hẻm, "Chẳng lẽ... Chẳng lẽ là nơi yêu tộc cư trụ?" Vẻ mặt thiếu niên đầy chờ mong.
"Ạch... Dù sao không thể vào là được, nếu để sư phụ biết chúng ta tiến vào loại nơi này tuyệt đối sẽ trục xuất chúng ta khỏi sư môn!" Thạch Đầu liếc trắng mắt nói.
"Ai nha, rốt cuộc đây là nơi nào, sao các ngươi lại không nói với ta chứ... Ta mặc kệ, ta sẽ đi vào.... Đã theo tới nơi này, sao có thể bỏ dở giữa chừng được!"
"Ai dà, các tên ngu ngốc nhà ngươi!" Một thiếu niên khác kéo tay hắn qua một bên, ghé vào tai hắn nói nhỏ vài câu, chỉ thấy hai má xanh đen của thiếu niên đột nhiên ửng đỏ lên, ngay cả lỗ tai và cổ cũng không tránh thoát.
Bên này ba người rối rắm thế nào tạm thời không đề cập tới, bên kia Hồng Cẩm đã ngựa quen đường cũ đi đến chỗ giao dịch.
Ném A Ly đã hôn mê xuống mặt đất, "Ra giá đi, ta biết loại nửa người nửa yêu này ở chỗ này chính là cực phẩm cao cấp nhất, linh ngọc có thể đưa ít, nhưng ta muốn chậm nhất chính là đêm nay phải bán được nàng ta đi!"
Ả ác độc nói.
Mà bên kia bà chủ quầy giao dịch thấy mặt hàng cực phẩm như vậy, ánh mắt đã sớm thòm thèm không dời đi được, chỉ lo gật đầu, không ngừng nói "Được, được!" Cũng nhanh chóng thanh toán, cười nhe răng không thấy cả mắt.
Hồng Cẩm cầm linh ngọc trên tay, quay đầu nhìn thoáng qua hồ ly vẫn ngủ mê mang không biết gì, cười lạnh một tiếng.
Người có thể ở bên cạnh Quân Vô Kỳ chỉ có thể là mình, ngươi tính là thứ gì chứ!
- --
Editor: Up 1c tạm biệt 2019, à mà quên thông báo, tôi đi làm rồi các cô ạ, công việc khá bận rộn nên chủ nhật rảnh mới làm được, mấy cô ráng chờ đi nhé (๑˙❥˙๑)