Nhiệm Vụ Của Vật Hy Sinh

Chương 18 : Nhiệm vụ thứ ba (2)

Ngày đăng: 16:52 27/05/20


Editor: Ngạn Tịnh



"... Cô rốt cuộc có đang nghe tôi nói không vậy!" Ngay lúc Bạch Vi đang thất thần, đầu bên kia đột nhiên truyền đến một trận tiếng hổn hển.



"A, ừm, đang nghe, đang nghe đây, anh nói tiếp đi" Bạch Vi vội vàng hồi phục tinh thần nói.



"Nói, tôi nói cái quỷ gì nữa! Quên đi, cô đừng đến công ty, để tôi đến nhà tìm cô. Chờ đấy!" Điện thoại bị mạnh mẽ cắt đứt.



Bạch Vi nhìn di động nở nụ cười. Nếu cô nhớ không lầm, người đại diện của Bạch Vi tên là Peter, làm người đại diện cũng chỉ mới một năm, cấp dưới cho đến bây giờ cũng chỉ có một người là Tần Bạch Vi. Nói là người đại diện chi bằng nói là trợ lý, đối xử với Bạch Vi cũng không tệ, ngay cả đoạn thời gian cô không gượng dậy nổi kia cũng đều chưa từng nghĩ bỏ rơi cô, chỉ sau khi cô lâm vào thời gian sa đọa kia mới tránh ra.



Hắn chính là nhìn không quen, người bên ngoài thế nào hắn cũng không xen vào, nhưng là người trong nhà hắn không muốn cô sa đọa như vậy, cho nên dưới tình huống khuyên can Tần Bạch Vi thế nào cô cũng không chịu nghe, mới chủ động rời khỏi. Tuy rằng người có chút ẻo lả, nhưng cách xử sự làm người phần lớn đều rất giống cha Tần, tiến vào vòng luẩn quẩn này cũng là cơ duyên xảo hợp, cũng không có tham vọng gì lớn. Ngay sau khi Tần Bạch Vi bị làm nhục ở đây, liền thối lui ra khỏi vòng luẩn quẩn này, chuyển sang làm công việc khác, cuộc sống cũng được xem là mỹ man. Sau đó sau khi nghe Tần Bạch Vi chết, cũng thường xuyên mang theo vợ con đến đây thăm viếng cô, xem như cũng là một người trọng tình trọng nghĩa.



Nhớ lại xong, Bạch Vi liền thu thập một chút để về nhà. Ngồi trên xe taxi, Bạch Vi nhìn phong cảnh không ngừng lướt qua ngoài cửa sổ, trong đầu cũng xẹt qua tâm nguyện của Tần Bạch Vi. Cô khác hẳn người chưa trải qua sự đời, tâm tư còn đơn thuần như Phương Bạch Vi của thế giới trước, tâm nguyện của cô là có thù tất báo. Đối với cha, cô hy vọng có thể trở thành kiêu ngạo của ông, phụng dưỡng ông thật tốt lúc tuổi già, ngay cả đối với Peter cô cũng muốn trân trọng thật tốt tình bạn này. Mà đối với ba người Kiều San San, Diệp Cảnh, Trác Dục cô cực kỳ xác minh phải hung hăng trả thù bọn họ, muốn cho họ nếm thử từng chuyện từng chuyện mà cô đã trải qua.



Nhìn tâm nguyện tràn đầy sát khí, Bạch Vi khẽ nhíu mày. Có lẽ phải tốt một thời gian dài, cô cần phải cân nhắc thật kỹ.



Về nhà, phát hiện Peter đã sớm đứng ở cửa chờ mình, theo sau là một trận lải nhải, nói cô đang trong thời kỳ phát triển, trăm ngàn lần đừng chọc ra chuyện xấu gì, hắn chỉ có một mình cô mà thôi!



Bạch Vi chỉ có thể vội vàng đáp ứng mới có thể ngăn cái miệng lải nhải kia, hai người liền vào công ty nghiên cứu tài liệu.



Nghe nói lần này đạo diễn Giang Mạc chuẩn bị một tác phẩm đã được năm năm, tên là [Đảo Đơn Độc]. Chủ yếu là kể về bốn nam bốn nữ vì chạy cano trên biển thì bị chìm, trôi dạt lên một hòn đảo chưa từng có người phát hiện. Ở trên đó phát sinh đủ loại chuyện về nhân tính và chuyện xưa đã bị quên lãng.




Ánh mắt Bạch Vi kinh nghi bất định(*), tay sờ sờ hạt châu kia, liền cảm giác trong lòng dâng lên một cỗ thân thiết. Đây là biến hóa sau khi cô rời khỏi thế giới trước, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Cô gặp ba người đều tên là Giang Mạc, rốt cuộc là có liên hệ gì? Vì sao gặp Giang Mạc thứ nhất châu liên liền có biến hóa, gặp Giang Mạc thứ hai châu liên lại không hề có dấu hiệu, mà Giang Mạc thứ ba này rốt cuộc có quan hệ với với hai Giang Mạc kia? Bạch Vi cảm thấy cả người mình đều bị vấn đề này làm cho mê muội, cô vẫn là lần đầu tiên muốn biết ý nghĩa của việc mình xuyên qua thời không này.



(*) Kinh nghĩ bất định: nghi ngờ nhưng không xác định được



"Đến cô rút thăm kìa! Ngẩn ngơ cái gì vậy!" Đang lúc Bạch Vi miên man suy nghĩ, Peter đẩy cô một phen.



Bạch Vi nhìn ánh mắt chờ mong của hắn, nhanh chóng sửa sang lại tâm tình. Mặc kệ như thế nào, vẫn phải làm tốt chuyện trước mắt, chắc chắn sẽ có lúc cô có đáp án cho chuyện này!



Bạch Vi nhìn số trong tay mình, là sô 67. Cô trước kia cũng biết được, Giang Mạc thử vai có một thói quen, ngay lúc đầu anh sẽ không quy định ai là nhân vật chính, ai là nhân vật phụ, chính là kêu mọi người đến thử, sau đó chọn ra mấy người đi khảo sát. Không đến cuối cùng, không ai biết ý tưởng trong lòng anh, hơn nữa đối phương lại thích bắt đầu dùng người mới, đây là thói quen từ trước đến nay của anh.



Đợi đến lúc Bạch Vi được gọi vào, cô đã sửa sang lại tâm tình rất tốt, sờ sờ vào hạt châu, sau đó bước vào bên trong.



Đi vào, liền thấy Giang Mạc đang ngồi ở một bên góc, cũng không ngồi trên chỗ phỏng vấn, mà bốn người kia cũng là đạo diễn nổi tiếng trong ngành. Trong đó có hai người là phó đạo diễn [Đảo Đơn Độc], còn lại hai người là xem mặt mũi Giang Mạc, mới đến ngồi ở đây, dù sao bọn họ cũng rất thích kịch bản [Đảo Đơn Độc] này.



Nhìn bộ dáng không có biểu tình của bọn họ, Bạch Vi ung dung tự giới thiệu, sau đó yên lặng chờ bọn họ ra đề mục.



Nhưng là bốn người bọn họ còn chưa lên tiếng, chợt nghe Giang Mạc ngồi ở bên đột nhiên nói, "Diễn một đoạn lần đầu tiên giết một người đang sống sờ sờ cho tôi xem"



Nghe anh nói, bốn vị đạo diễn kia đều có chút kinh ngạc, nhưng trên mặt vẫn không biểu hiện ra ngoài. Dù sao có rất nhiều người đi vào trước đó cũng không nghe thấy Giang Mạc nói chuyện nhiều, cô gái này chẳng lẽ có chỗ nào xuất sắc sao? Vì thế bọn họ đều khởi động lại tinh thần chú ý đến phần biểu diễn tiếp theo của cô gái kia.