Nhiệm Vụ Của Vật Hy Sinh

Chương 22 : Nhiệm vụ thứ ba (6)

Ngày đăng: 16:52 27/05/20


Editor: Ngạn Tịnh



Bạch Vi nhìn Kiều San San đã hôn mê, kéo cô ta đi đến trước hai bước, sau đó nặng nề ném cô ta lên giường. Vừa rồi lúc bị ném đau muốn chết, cô cũng nên đáp trả.



Tay nhéo nhéo bả vai, cũng may hiệu quả của lực tinh thần rất cao, một chút liền có thể thôi miên Kiều San San, hy vọng cô ta có thể có một giấc mộng đẹp trong căn phòng này. Cô nghĩ cô ta đến lúc tỉnh dậy sẽ rất cao hứng, dù sao đó cũng là điều mà cô ta muốn.



Bạch Vi đặt một chiếc máy quay nhỏ vào trong một vật trang sức, sau đó vỗ tay một cái chuẩn bị xoay người rời đi, đột nhiên chợt nghe một giọng nói trêu tức truyền tới từ sau lưng.



"Vừa rồi nhìn thấy cô ta đưa em đi, còn tưởng rằng em sẽ chịu thiệt, hiện tại xem ra..."



Bạch Vi quay đầu lại liền nhìn thấy Giang Mạc ôm cánh tay tựa vào khung cửa sổ, khóe miệng hơi cong, bộ dáng dường như tâm tình rất không tệ.



"Sao anh lại tới đây?" Bạch Vi đi ra ngoài.



"Em sắp là bạn gái của anh, đương nhiên anh phải thời thời khắc khắc chú ý hướng đi của em" Giang Mạc bộ dáng rất đương nhiên.



"Chú ý, tôi vẫn chưa đáp ứng anh. Đương nhiên, hiện tại tôi đã suy nghĩ rất kỹ, không đồng ý. Vậy nên danh xưng bạn gái kia của anh vẫn là nên trao cho người khác đi. Đi đây!" Bạch Vi nghe thấy tiếng cửa thang máy mở, đẩy Giang Mạc sang một bên đi vào.



Sau đó lại nghe "ting" một tiếng, chỉ thấy một vài người da đen từ thang máy bên kia bước ra, trong miệng nói toàn từ tiếng Anh mơ hồ không rõ, trên mặt ngẫu nhiên hiện lên nụ cười làm người ta không thoải mái.



Chỉ thấy một người dẫn đầu trong đám lao nhanh về phía trước, trong tay còn cầm theo một cái máy ảnh. Sau đó mở cửa phòng 302 ra không tự chủ "Woa" một tiếng, những người khác cũng vội vàng đi theo, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng kêu kỳ quái.



Bạch Vi không tự giác dính sát vào Giang Mạc, sau đó chợt nghe cửa phòng "Rầm" một tiếng đóng lại. Xem ra lần này Kiều San San hận cô còn sâu hơn cả trong kịch tình, nếu không sao lại kêu nhiều người đến như vậy. Bất quá hiện tại tất cả đều do chính cô ta tự nhận lấy, coi như ác giả ác báo.


"Anh Hoài An, anh thẳng thắn nói với em, anh với Trác Dục có phải... Có phải là loại quan hệ này không?" Tránh ở nơi camera không quay được, Bạch Vi nắm chặt cánh tay của Cố Hoài An, trên mặt còn mang theo giãy giụa và biểu tình phức tạp.



Không có sự cho phép của Trác Dục, Cố Hoài An không được phép bước ra khỏi cửa của biệt thư, Bạch Vi đã sớm phát hiện ra điểm này. Mà biệt thự noiw nơi đều có gắn camera, hiện tại Trác Dục nói không chừng đang ở nơi nào đó nhìn trộm bọn họ, thật đúng là biến thái!



"Bạch Vi, em đang nói gì vậy chứ!" Cố Hoài An nở nụ cười có chút miễn cưỡng, kéo cánh tay ra, sắc mặt vốn tái nhợt, giờ lại trắng đến dọa người.



"Anh biết em đang nói gì mà, anh Hoài An! Anh chắc chắn đang bị anh ta nhốt, nếu không tại sao ra cửa, bảo vệ cũng phải xin chỉ thị của Trác Dục mới mở cửa cho anh. Anh Hoài An, anh nói cho em biết đi, em không muốn anh tiếp tục sống những ngày như vậy. Anh nhìn anh xem, từ lúc đầu gặp em đã phát hiện sắc mặt anh không tốt, nếu cứ tiếp tục như vậy, em sợ..." Nói xong Bạch Vi bởi vì có cảm xúc của Tần Bạch Vi, nước mắt nhất thời liền rơi xuống. Sắc mặt Cố Hoài An ngày càng kém, cứ mãi tiếp tục thế này, chỉ sợ sẽ sớm rời khỏi thế gian này. Đây là điều mà Tần Bạch Vi không muốn thấy.



Tình cảm Tần Bạch Vi đối với Cố Hoài An rất sâu. Trước kia bởi vì mẹ sớm mất, cha lại không thể luôn chăm sóc mình, cho nên đa số tình huống, cô có gì không vui liền thích nói với Cố Hoài An, thậm chí Cố Hoài An còn vì cô mà học vài cách tết tóc. Cho nên thấy Cố Hoài An như vậy, cô cũng không thể bỏ qua.



Cố Hoài An không trả lời, cậu không muốn Bạch Vi bị liên lụy vào chuyện tình của mình. Cô chỉ là một cô bé, làm sao đấu được với Trác Dục sau lưng còn có cả một thế lực Trác gia khổng lồ chống lưng cho chứ. Cậu tình nguyện cô cứ như bây giờ sống thật tốt với ước mơ của mình.



"Anh Hoài An, em sẽ không bỏ cuộc đâu! Em nhất định sẽ cứu ra khỏi đây!" Không nghe được đáp án, Bạch Vi cũng không để ý, để lại câu đó liền rời khỏi.



Cố Hoài An nhớ đến biểu tình lúc rời đi kia của Bạch Vi, ánh mắt có chút hoảng hốt, nhìn vào khoảng không vô định, cũng không biết đang suy nghĩ gì.



Ngay lúc Bạch Vi đang ở thời điểm chạm tay có thể bỏng, một loạt ảnh bị một tạp chí tên là Tin Tức Bát Quái Cuối Tuần tung ra, tiêu đề lớn vô cùng.



Tân Tiểu Hoa Đán Làm Tiểu Tam, Là Vì Chân Tình Hay Chỉ Vì Kìm Lòng Không Đậu?



Sau đó là một loạt ảnh của Diệp Cảnh và Tần Bạch Vi, góc độ cực kỳ xảo quyệt, không khác với kịch tình lắm. Bạch Vi nhìn những bức ảnh kia nở nụ cười, lại nhìn những bình luận ngày càng tăng trên Weibo, cô tạm thời cũng không có ý định sẽ đáp lại, muốn tát trả cũng phải tát một cái thật kêu!



Tịnh: Mọi người, chúc ngủ ngon s2