Nhiệm Vụ Của Vật Hy Sinh

Chương 32 : Nhiệm vụ thứ tư (6)

Ngày đăng: 16:52 27/05/20


Editor: Pn Pn



Beta: Ngạn Tịnh



Thời điểm bị dìm vào nước, Mạnh Sơ Hàn cảm giác toàn thân đều run rẩy, hắn cố gắng giữ chính mình tỉnh táo nhưng vô dụng. Không ai không sợ chết, hắn cũng không ngoại lệ, càng bị dìm sâu hắn càng muốn vùng vẫy chạy trốn, hắn không hiểu tại sao hắn lại rơi xuống tình huống này. Trong đầu hắn chỉ còn lại hình ảnh ánh mắt cuối cùng của Chúc Bạch Vi, mặc cho bên tai không ngừng vang lên tiếng khóc lóc, la hét của Ân Tam Nương.



"Van xin các ngươi, thả ta ra, thả ta ra! Về sau ta không dám nữa, chuyện này không phải tại ta. Tất cả là do Mạnh Sơ Hàn, đều do hắn ép ta, ta chưa bao giờ muốn thế! Các ngươi thả ta ra, ta không muốn chết, đều do Mạnh Sơ Hàn... Ta vốn không phải người nơi này, vì sao lại phải nhận hình phạt, các ngươi không thể đối xử với ta như vậy, mau thả ta ra! Ta không phải người nơi này..."



Nghe thấy tiếng kêu gào của Ân Tam Nương, Mạnh Sơ Hàn bỗng dưng trở nên bình tĩnh lạ thường, hắn thấy thật buồn cười, hắn và Ân Tam Nương đều là kẻ vì tư lợi mà không tiếc thủ đoạn, khó trách hai người có thể ở cùng một chỗ.



Có lẽ, bởi vì cận kề sinh tử, đầu óc Mạnh Sơ Hàn trở nên sáng rõ hơn bao giờ hết, trước kia rất nhiều chỗ không rõ, bây giờ hắn đã hiểu. Hắn nhận ra rất nhiều quyết định khi xưa đều có sự tham dự của Ân Tam Nương, từ hôn Chúc gia, hãm hại Bạch Vi thất thân, ngay cả lần gặp mặt đầu tiên cũng do Ân Tam Nương chủ động, nàng dường như nắm rõ sở thích của hắn, thi từ, ca phú hay đồ ăn, tất cả đều cực kỳ hợp ý hắn, thậm chí cái cúi đầu thẹn thùng cũng đúng góc độ.



Càng nghĩ, trong lòng Mạnh Sơ Hàn lại càng lạnh, hắn đã sai lầm ngay từ đầu rồi, rõ ràng đã có hôn ước với Chúc Bạch Vi, vì cái gì hắn lại để ý tới Ân Tam Nương, hơn nữa càng ngày càng thân thiết với nàng ta, Ân Tam Nương liên tục ám chỉ Chúc Bạch Vi có đủ loại khuyết điểm, không học thức, không nữ công nhưng hắn đã tận mắt thấy nàng đúng như vậy sao? Những năm qua, trí thông minh của hắn thật sự không bằng loài chó!



Sau khi Ân Tam Nương gả cho Lương Dật Sơn, đáng ra hẳn phải cách xa nàng mới đúng, đáng tiếc, khi nhìn thấy Ân Tam Nương mặc y phục lụa mỏng nằm trên người mình khóc lóc kể khổ, hắn không thể kiềm chế, đã có lần thứ nhất ắt sẽ có lần tiếp theo.



Lúc đó, hắn cùng Ân Tam Nương thương lượng, trước hết tẩy trắng thanh danh hai người bọn họ, sau đó Ân Tam Nương diễn khổ nhục kế trước mặt mọi người, hoàn hảo rời khỏi Lương Dật Sơn. Chờ mọi chuyện chìm vào quên lãng, hai người bọn họ sẽ từ từ đến với nhau. Kế hoạch tốt như vậy, rốt cuộc tại sao lại xảy ra chuyện ngoài dự kiến, tại sao?




Vừa dứt lời, Giang Mạc đã bị một trận gió nhẹ thổi đến chân núi, hôn mê ba ngày ba đêm mới tỉnh lại, y biết, sư phụ cuối cùng đã tha thứ cho y.



Vì thế, dưới chân núi, y dập đầu ba lạy rồi mới bước tiếp.



Một buổi tối tháng giêng, Giang Mạc mệt mỏi về tới Huyện phong, không chào hỏi ai cả, trực tiếp đến phòng Bạch Vi.



Bạch Vi đang mơ màng ngủ thì phát hiện trong phòng có bóng đen tiến vào, nhất thời bừng tỉnh, đợi đến khi thấy rõ người đấy, nàng rơi nước mắt, chạy tới ôm chầm y.



"Ta đã trở về..."



Ánh trăng vẫn như lần đầu tiên họ gặp mặt, thanh bình và dịu dàng.



- -----



Tịnh: Tranh thủ 8/3 up tặng mọi người. Chúc các nàng một ngày lễ hạnh phúc và tràn ngập niềm vui (◍ ˃̵͈̑ᴗ˂̵͈̑)