Nhiệm Vụ Của Vật Hy Sinh

Chương 4 : Nhiệm vụ thứ nhất (3)

Ngày đăng: 16:52 27/05/20


Editor: Ngạn Tịnh



"Tô tiểu thư thực khác biệt so với tưởng tượng của tôi" Thẩm Quân mỉm cười, khuôn mặt vốn lãnh diễm giống như băng sương tan chảy hiện ra một loại xinh đẹp khác. Sau đó dưới yêu cầu của cô, nhân viên phục vụ đưa ra một ly cà phê, "Tôi đã gọi một ly cà phê ít đường cho cô, không biết có đúng không?"



Bạch Vi liếc mắt nhìn ly cà phê kia, biết Thẩm Quân trước khi hẹn gặp mình chắc hẳn đã điều tra cô, chính xác hơn là điều tra về nguyên chủ Tô Bạch Vi. Cô không thích uống cà phê, nhưng Tô Bạch Vi lại thích cà phê ít đường, không ngờ đối phương chuẩn bị cũng thực đầy đủ.



"Không biết tôi ở trong lòng Thẩm tiểu thư là như thế nào?" Bạch Vi cũng không uống ly cà phê kia. Không thích gì đó cô sẽ không miễn cưỡng nhận lấy, trái lại ung dung nhìn về phía Thẩm Quân.



Thẩm Quân cũng không để ý, nhẹ nhàng nhấp một ngụm cà phê, mới chậm rãi nói, "Trong mắt của tôi, ôn nhu, thiện lương, hào phóng, chỉ có những từ hoa mỹ như vậy mới có thể dùng để hình dung cô, ngoại trừ một việc không phù hợp với tính cách của cô ra, gần như hoàn mỹ không sứt mẻ" Nhưng trên đời này thực sự có người hoàn mỹ sao? Dù sao Thẩm Quân cô cũng không tin.



"Cô nói là chuyện phần quà lớn mà tôi đưa cô sao?" Tô Bạch Vi không muốn vòng vo với cô, thẳng thắn nói ra trước.



Thẩm Quân nhẹ khiêu mi, cúi đầu nở nụ cười, "Tô tiểu thư nhưng thực ra thẳng thắn đến đáng yêu, tôi thực sự không biết vì sao cô lại tặng món quà lớn như vậy cho tôi?"



"Không hề muốn gì cả, chỉ là không quen nhìn thấy người khác tốt đẹp thôi, tâm tình không tốt nên muốn làm một vài chuyện ngáng chân, đơn giản là như vậy. Tôi cảm thấy, Thẩm tiểu thư chắc hẳn rất vừa lòng với món quà kia mới đúng" Bạch Vi khẽ cười nói, trong mắt một mảnh thẳng thắn lại thành khẩn.



"Xác thực rất vừa lòng" Trong mắt Thẩm Quân lóe lên tia sáng, cô Lâm Giai Nhân kia thế nhưng lại có gương mặt giống mình như đúc, tình tình cảm cảm với Hàn Dịch Sâm, thực khiến cô ghê tởm muốn nôn.



"Vừa lòng là tốt rồi" Bạch Vi cười nói, "Sau này ta có thể sẽ đưa cho cô một vật còn khiến cô vừa lòng hơn nữa. Chỉ là lúc đó phải thu lệ phí nha" Nói xong Bạch Vi đứng lên, cô biết Thẩm Quân đã điều tra qua mình, hẹn gặp mặt cũng chỉ là xem cô có ý gì không tốt với mình hay không mà thôi. Mà bây giờ hai bên cũng đã thỏa thuận xong, cô đã có thể đi.
Đúng vậy, bao nhỏ trước kia cô mua chính là thuốc trợ hứng cho vợ chồng. Cô đã bỏ thuốc đó vào trong nến, thuốc đối với thân thể cũng không quá lớn, cũng không hề có tác dụng phụ, càng đừng nói cô bỏ vào trong ngọn nến số lượng rất nhỏ, đối với thân thể hoàn toàn có thể xem nhẹ, chỉ là hai người đó vốn có tình cảm, lúc đó, chỉ e là...



Nhìn tình huống bây giờ của cô thì chỉ cần chậm rãi tĩnh tâm thì có thể giảm bớt. Bởi vì thuốc này hoàn toàn khác hẳn những loại xuân dược trên ti vi, không nhất định phải làm loại chuyện đó.



Nhưng không biết Tần Vũ Phong và Lâm Giai Nhân sẽ lựa chọn như thế nào, theo sự hiểu biết về bọn họ, cô tin tưởng hai người kia nhất định sẽ không để cô phải thất vọng.



Đi dọc theo con đường vây tiểu khu, Bạch Vi phát hiện mình đến một quảng trường. Ánh đèn sáng tỏ, suối phun âm nhạc, tiếng người ồn ào, xung quanh đều là người đang điên cuồng nhảy, mỗi người đều cười rất vui vẻ.



Điều này làm cho tâm tình không tốt của Bạch Vi cũng dần trở nên tốt hơn, cảm giác khô nóng cũng giảm đi không ít. Cô tìm một băng ghế dài ngồi xuống, cảm thụ hơi gió lạnh, ánh mắt híp lại, khóe miệng không tự giác cong cong.



Nhưng không qua bao lâu cô liền cảm thấy cổ tay của mình bỗng dưng trở nên nóng rực, từng trận từng trận. Mà ở đó, chính là vị trí của vòng tay mười ba hạt châu, người khác nhìn không thấy, chỉ duy nhất mình cô nhìn thấy mà thôi.



Xâu Châu Liên này ngay từ đầu lúc cô xuyên thời không đã đi theo trên người cô, cô biết có lẽ thứ duy nhất cô có thể tìm hiểu lý do mình xuyên không nằm trên thứ này, nhưng nó cho tới nay đều chưa từng có phản ứng, bây giờ lại trở nên nóng rực như thế, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?



Bạch Vi nhẹ nhàng xoay chuyển mấy hạt châu, đột nhiên cảm thấy một bên của chiếc ghế lún xuống, một bóng đen bao phủ lấy cô.



Bạch Vi thuận thế nhìn qua, phản ánh sáng, một hình dáng của người đàn ông xa lạ xuất hiện trước mắt của cô.