Nhiệm Vụ Của Vật Hy Sinh
Chương 41 : Nhiệm vụ thứ sáu (1)
Ngày đăng: 16:52 27/05/20
Editor: Pn Pn
Tiếp nhận xong kịch tình, Bạch Vi mở to mắt, không khỏi thở dài một hơi, theo cô thấy bi kịch của Dương Bạch Vi đều do Viên Sĩ Thịnh trực tiếp hoặc gián tiếp gây ra. Vậy mà cuối cùng hắn lại ghét bỏ Dương Bạch Vi, phải biết rằng mặc dù đám Tiền Vĩ có đưa tiền nhưng phần lớn số đó là để giải quyết rắc rối và chế độ ăn uống cho Viên Sĩ Thịnh. Bởi vì sức ăn của Viên Sĩ Thịnh thật sự rất lớn, Bạch Vi chỉ có thể ăn đầu thừa đuôi thẹo, có đôi khi còn không đủ no bụng. Nếu không thì sao khi kịch tình kết thúc, Viên Sĩ Thịnh vẫn trẻ tuổi phong độ còn Dương Bạch Vi lại già đến thế, đứng cùng một chỗ với Nguyễn Thanh Thanh lớn tuổi hơn cô lại còn giống như mẹ con, còn không phải do cô cùng lúc bị tra tấn cả về thể xác và tinh thần sao?
Ăn không ngon, ngủ không yên, lại còn phải chú ý Viên Sĩ Thịnh mọi lúc không để cho hắn gây họa, trong lòng lúc nào cũng sợ hãi đám Tiền Vĩ sẽ quay lại, sẽ hành hạ cô thế nào. Bị tra tấn như vậy mà còn sống tốt được thì quá kì lạ. Còn Viên Sĩ Thịnh vẫn được cô chăm sóc cẩn thận, ăn ngon, mặc đẹp, không lo không buồn, so với trước đây khi còn kinh doanh lại có vẻ trẻ ra, thật là khôi hài!
Có điều mọi chuyện trở nên thế này cũng một phần tại Dương Bạch Vi, gặp chuyện chỉ biết cắn răng chịu đựng, quá mức thánh mẫu. Ngay đến bố, mẹ, anh chị của Viên Sĩ Thịnh thấy hắn không bình thường cũng không nguyện ý chăm sóc, cùng lắm gọi hắn lên ăn cơm vào ban ngày, đều do sợ mọi người dị nghị. Viên Sĩ Thịnh đến đó chưa một lần được ăn no, hơn nữa còn bị nghe mắng, rõ ràng ban đầu khi Viên Sĩ Thịnh còn phát đạt, nhà bọn họ không biết đã lấy đi bao nhiêu tiền bạc. Vậy nên sau khi Viên Sĩ Thịnh tỉnh lại, hắn không thèm để ý đến bọn họ, đến khi cả đám ngang nhiên đến nhà hắn liền bị hắn đuổi đi ngay.
Đối với chuyện này, Bạch Vi thầm nghĩ, nếu không có cha mẹ cực phẩm như thế sao có nuôi dưỡng ra một Viên Sĩ Thịnh vong ơn bội nghĩa, hai bọn họ ai cũng đều không có tư cách trách đối phương.
À, đúng rồi, còn Nguyễn Thanh Thanh, bằng kinh nghiệm của mình, Bạch Vi cảm thấy Nguyễn Thanh Thanh chắc chắn đang che giấu một bí mật, sau khi ly hôn, không những tính cách mà còn dung mạo của cô ta đều thay đổi hoàn toàn. Trước kia khi Viên Sĩ Thịnh còn chưa ngốc, Bạch Vi đã từng nhìn thấy cô ta, sắc mặt vàng vọt, gầy trơ xương, trên mặt lúc nào cũng có vẻ buồn thảm, chồng cô ta cũng là kẻ chẳng ra gì, rượu chè cờ bạc cái nào cũng tinh thông, hơn nữa còn bạo lực, có gì không vừa ý sẽ trút lên đầy vợ, con. Nguyễn Thanh Thanh sinh cho hắn một đứa nhỏ, mới ba tuổi mà hắn cũng không tha khiến đứa bé trở nên nhút nhát, ngay cả nói chuyện cũng không dám.
Nhưng đây không phải là cái cớ để Nguyễn Thanh Thanh phá hoại gia đình Dương Bạch Vi, sau còn đem những chuyện Dương Bạch Vi không chịu nổi nói ra ngoài. Bởi vì chính mình bất hạnh nên không chấp nhận người khác hạnh phúc, suy nghĩ của cô ta thật quá sai!
Khi Bạch Vi tiến vào nhiệm vụ, Nguyễn Thanh Thanh đã ly hôn chồng được hơn một tháng, nghe Viên Sĩ Thịnh lúc nãy nói cái gì đó Thanh Thanh, có lẽ hai người đã chạm mặt, hơn còn có quan hệ không tệ. Về phần Dương Bạch Vi, tài sản trong nhà đã kiệt quệ, thứ gì có giá đều đã bán hết, chỉ còn thiếu mỗi chưa bán chính mình, có lẽ ngày tên Tiền Vĩ kia đến không còn xa...
Nghĩ đến đây, Bạch Vi đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa, cô nhíu mày, xuống giường mở cửa.
Nhìn thấy người tới, Bạch Vi cười thầm, nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến ngay!
Bạch Vi nhìn vẻ mặt hiện giờ của hắn, nở nụ cười, xoa đầu hắn, sau đó đặt hắn ngồi trên ghế, lấy một sợ dây thừng trong ngăn kéo trói hắn lại.
"Không muốn, không thoải mái..." Sợi dây càng thít chặt, Viên Sĩ Thịnh không ngừng giãy dụa.
Bạch Vi nhìn hắn, mặt lạnh đi: "Không muốn ăn thịt nướng nữa? Muốn ăn thì phải ngoan ngoãn, không được cử động, nếu không em sẽ không làm."
Viên Sĩ Thịnh nghe cô nói như vậy lập tức sợ đến không dám động đậy, Bạch Vi biết đây chỉ cách tạm thời, nói không chừng lát nữa sẽ làm loạn tiếp. Trói hắn cũng chỉ trong nhất thời, chờ giá trị vũ lực của cô mạnh lên, sẽ không chỉ dùng biện pháp đơn giản thế này xử lý hắn.
Thích ra ngoài gây chuyện thị phi thì cứ thử xem, cô sẽ trói hắn thật chặt, muốn náo loạn thì cứ xách theo cả cái ghế mà ra ngoài, thích ăn thịt thì ăn đi, cho hắn ăn đủ, nhìn hắn biến thành một cái đầu heo. Nếu đến thế mà Nguyễn Thanh Thanh vẫn không kìm lòng được mà thích hắn, chúc mừng hắn tìm được tình yêu đích thực!
Bạch Vi đi khóa cửa, trước khi đi còn nhìn Viên Sĩ Thịnh mỉm cười rồi lại nhìn ánh nắng bên ngoài.
Đến chợ, Bạch Vi liếc mắt một cái liền nhận ra một người phụ nữ mang theo đứa nhỏ ngồi gần quán thịt heo. Người phụ nữ tuy xanh xao vàng vọt nhưng vẫn giữ vẻ mặt kiên nghị kia không phải Nguyễn Thanh Thanh còn có thể là ai?
Trước mặt cô ta là một sạp quần áo nhỏ, bên cạnh bày một ít quả sơ ri mọng nước, vừa nhìn thấy chúng, Bạch Vi chợt dừng tầm mắt, nhếch miệng cười.
Thật nồng đậm linh khí! Nguyễn Thanh Thanh này che dấu đủ sâu!