Nhiệm Vụ Của Vật Hy Sinh

Chương 51 : Nhiệm Vụ Thứ Bảy (2)

Ngày đăng: 16:52 27/05/20


Editor: Ngạn Tịnh.



Trong một sơn động không biết tên, Bạch Vi nhìn Tống Thiên Dương thương thế quá nặng nằm cách đó không xa, mỉm cười. Đương nhiên phải nặng rồi, nàng chính là lôi kéo tóc của hắn kéo tới nơi này, mới tìm được một hang động nghỉ tạm. Vết máu trên đường kia, Bạch Vi cũng không dám quay đầu lại nhìn, giống như hiện trường phao thi, nhìn thấy ghê người. Nhưng nàng biết Tống Thiên Dương thân là nam chính, cho dù chỉ còn lại một hơi thở cùng sẽ tốt lên, sinh mệnh có thể so sánh với tiểu cường (gián), nàng cũng không hề phải lo lắng.



Nghĩ như vậy, Bạch Vi không biết lấy đâu ra một cái nồi vừa rỉ sắt lại còn đen, châm lửa ném các loại dược liệu vào nấu. Con nhện hồng, chân bò cạp, con rết đen.., Hơn nữa ánh lửa trong động sáng lên một bên mặt mang theo nụ cười quỷ dị của Bạch Vi, rất giống như một bà phù thủy đang chế thuốc.



Lần này gặp được Tống Thiên Dương làm cho nàng hiểu được, mặc kệ như thế nào, Tống Thiên Dương này nàng nhất định phải cứu. Nói tiếp trong kịch tình vốn chính là Bạch Vi cứu hắn, ân tình còn chưa có trả đâu, đã bị những người đó liên thủ giết chết. Lần này nàng thế nào cũng phải cứu hắn, dù sao nam chính cũng không chết được, còn không bằng để phần ân tình này mình nắm giữ. Vốn dĩ phần ân tình này là thuộc về nàng, có ân cứu mạng kia, Bạch Vi có thể lên mặt lên mũi, nàng thích!



Không qua một hồi nôi canh liền sôi trào, nhìn qua chỉ thấy màu nước đen sì, một đám bọt màu xám nổi lên ở trên. May mắn Bạch Vi vẫn nín thở, trước đó nàng chỉ không cẩn thận hít một ngụm nhỏ, thiếu chút nữa bị thối đến ngất đi. Vừa thối vừa ghê tởm lại khó coi, Bạch Vi thật sự bội phục thủ đoạn chế thuốc của bản thân. Chỉ là cũng không phải nàng uống, nàng sợ cái gì!



Lấy ra một cái chén bị sứt miệng, Bạch Vi múc một chén, cười tủm tỉm đi về phía Tống Thiên Dương, sau đó ngồi xổm người xuống, nắm lấy miệng Tống Thiên Dương, một hơi đổ hết vào miệng hắn. Sau đó nàng thấy sắc mặt Tống Thiên Dương bằng mắt thường cũng thấy được đổi màu, tiếp theo nhanh chóng sưng phù lên, không qua một hồi liền hoàn toàn thay đổi. Bạch Vi cố nén cười, lại múc một chén tiếp tục đổ vào...



Tuy rằng nàng nấu ra có vài thành phần xấu, nhưng nồi thuốc của nàng hiệu quả thực sự rất tốt. Chính là dùng xong, trong thời gian ngắn bộ dáng rất khó coi. Nhưng cũng là nàng có lòng tốt á, đợi thêm một lát nữa, Tống Thiên Dương liền sẽ chầu trời luôn rồi, cho nên nàng mới phải dùng thuốc mạnh...



Một nồi thuốc đi vào, Bạch Vi thậm chí nhìn thấy bụng Tống Thiên Dương đều phình ra. Hơn nữa cộng với gương mặt thể nhìn thẳng kia, Bạch Vi cảm thấy thật thương tổn tới ánh mắt của nàng a. Nhắm mắt lại bắt mạch cho Tống Thiên Dương, quả nhiên độc trong cơ thể đều loại trừ không sai biệt lắm, tánh mạng xem như không có trở ngại. Mà nói đến nguyên nhân Tống Thiên Dương bị thương cũng có chút quan hệ với Vạn Sĩ Bạch đấy.



Vạn Sĩ Bạch, con thủ phủ thiên hạ Mặc Sĩ. Mặc Sĩ hậu cung cường đại, có thể so với Hoàng đế, nhưng con trai lại chỉ có một mình Vạn Sĩ Bạch, làm cho hắn từ nhỏ đến lớn nhận vô số ngược đãi hãm hại, cũng bởi vậy thành công làm cho hắn phân hóa thành hai loại nhân cách. Một cái hướng về phía ánh mặt trời, chính là sư thúc rất tốt trong miệng Liên Kiều. Một cái hắc ám tà mị, chính là Tiếu công tử danh khí rất lớn trên giang hồ. Trên đời này không hề có thứ hắn không trộm được, chỉ cần có người treo thưởng, có người chê trách hay gì đó hắn đều có thể đánh cắp trong một đêm. Mặc kệ thủ vệ sâm nghiêm bao nhiêu, đối thủ cường đại đến thế nào, ngày mai, vật kia sẽ xuất hiện ở nơi nhân sĩ giang hồ tụ tập nhiều nhất, mái nhà Thiên Cơ lâu.



Mà Tống Thiên Dương là con trai Võ lâm minh chủ Tống Hạc, vì làm ra chút thành tích, liền chủ động xin đi đánh giặc truy đuổi tên Tiếu công tử kia. Kết quả mọi người cũng thấy được, một người trúng độc nằm ở đây, cũng sắp chết. Thế nhưng Vạn Sĩ Bạch vẫn bình yên vô sự, bên cao bên thấp liếc mắt liền có thể nhìn ra.



Nhưng núi cao còn có núi cao hơn. Vạn Sĩ Bạch thế nhưng trộm đồ trên đầu Diệp Thiên Trọng, bị hắn một chưởng đánh cho trọng thương, sau cùng vẫn là Tiết Bạch Vi cứu. Thật sự không biết những người này đều có cừu oán với đối phương, Vân Tưởng Dung rốt cuộc là làm thế nào tạo ra kết cục mùa thu hoạch đoàn viên kia, cũng thật là lợi hại.
Vân Tưởng Dung mạnh mẽ né tránh, ngay cả người quái dị này cũng muốn dính lên người mình, mơ đẹp. Ngay sau đó liếc mắt xem thường một cái, bỏ lại cho hắn hai chữ, "Thần kinh!"



Tống Thiên Dương có chút mù mịt, hắn thật không biết đã làm sai chỗ nào, vì sao tiên tử lại tị hắn như tị rắn rết? Nếu Bạch Vi biết tiếng lòng của hắn, khẳng định sẽ nói cho hắn biết, bởi vì hiện tại ngươi rất xấu nha, trên đời này, Vân Tưởng Dung có sắc mặt hòa nhã chỉ với một loại sinh vật, chính là mỹ nam nha, đáng tiếc hiện tại ngươi không phải nha!



Nhưng Tống Thiên Dương vẫn cứ đuổi theo. Hắn cảm thấy Vân Tưởng Dung khẳng định có nhược điểm trong tay Tiết Bạch Vi, hắn không thể để cho tiên tử bị yêu nữ quản chế thế được, nhất định pahir tìm cơ hội cứu nàng đi.



Nhưng là ba người còn chưa đi được vài bước, một đám nam tử mặc quần áo đỏ sậm, từ không trung hạ xuống, bao quanh bọn họ.



Một đám vây quanh, ngay cả lời vô nghĩa cũng không nói, tên đầu lĩnh liền vung tay lên, đám người kia liền xông lên tấn công.



Là cao thủ đại nội trong hoàng cung, Bạch Vi ánh mắt ngưng trọng, ha ba người nàng còn có thể chống đỡ, nơi này ít nhất cũng có hai ba mươi người, nàng....



"Tiên tử, đi mau!" Tống Thiên Dương đột nhiên ôm lấy Vân Tưởng Dung, sau đó đánh một chưởng về phía Bạch Vi, bỏ chạy. Hắn nghĩ những người này là đến tìm Bạch Vi gây phiền toái, dù sao triều đình vẫn luôn thế bất lưỡng lập với ma giáo, chỉ cần để lại Tiết Bạch Vi, hai người hắn cùng Vân Tưởng Dung có thể chạy thoát.



"Không, Vi Vi..." Giọng nói của Vân Tưởng Dung dần dần xa.



Mà Bạch Vi bất ngờ không kịp phòng bị, đáp chưởng với hắn, khí huyết toàn thân có chút bốc lên, sau đó liền nhìn thấy đám cao thủ đại nội sôi nổi đuổi theo hai người Tống Thiên Dương cùng Vân Tưởng Dung, không chút để ý tới nàng. Bạch Vi cũng không giống như Tiết Bạch Vi liều chết mà ngăn cản, không quá một hồi, ở chỗ đó chỉ còn lại một mình nàng, làm cho nàng không khỏi chảy hắc tuyến đầy đầu.



Tiếp theo nàng bước đi, không ngờ đi hai bước, liền nhìn thấy Vạn Sĩ Bạch bất tỉnh nhân sự bên suối nhỏ, Bạch Vi liền theo bản năng rút kiếm ra....