Nhiệm Vụ Của Vật Hy Sinh

Chương 55 : Nhiệm Vụ Thứ Bảy (6)

Ngày đăng: 16:52 27/05/20


Editor: Ngạn Tịnh.



Lên lầu, vào phòng, nụ cười trên mặt Bạch Vi vẫn chưa hoàn toàn rút đi, đột nhiên liền cảm giác một đoàn gió sắc bén truyền đến từ cửaa sổ, lướt qua bên người nàng. Tya trái nàng kẹp lấy vật đánh úp kia, tay vừa mở ra, lại thấy chính là tinh thạch màu đen, phía trên có khắc chữ, là tín vật liên lạc bí mật của Thiên Qúy giáo.



Gương mặt Bạch Vi nghiêm túc, đi đến trước cửa sổ, nhẹ nhàng nhảy một cái liền lên đỉnh nhà, vừa đứng vững, một bóng dánh quỷ mị liền xuất hiện trước gót chân nàng, hai tay ôm quyền, quỳ một gối.



"Thuộc hạ Thiên Si khấu kiến Thánh Nữ." Người tới vẫn cúi đầu, y phục màu đen phảng phất như muốn dung nhập vào đêm đen.



"Chuyện gì?" Bạch Vi nhíu mày lạnh giọng nói.



"Giáo chủ có dụ, thuốc tiên cùng kẻ trộm đã tìm được, hy vọng Thánh Nữ lập tức trở về." Giọng nói của người áo đen không có một chút gợn sóng, thái độ trái lại vẫn là kính cẩn.



"Nơi đây ta còn có việc chưa giải quyết, hai ngày sau sẽ trở về." Trên mặt Bạch Vi cũng không có cái biểu tình gì, chật thật đáng tin mà nói.



"Xin Thánh Nữ trở về ngay hôm naay." Người áo đen cong người càng lợi hại hơn, một bộ tư thế cung kính mời.



Bạch Vi nhìn tóc vùng đỉnh đầu của hắn, nhướng mày, mỉm cười, đột nhiên giơ tay lên vung lên, phát ra một chưởng, chính giữa vai phải của nam nhân kia. Người nọ nhất thời bị Bạch Vi đánh trong miệng nuốt một ngụm máu tươi, ở trên nóc nhà lăn lộn vài vòng, thiếu chút nữa rơi xuống, vẫn may kịp tru lại, nhưng vẫn là bày ra tư thế cung kính mời.



"Xin... Xin Thánh nữ về giáo ngay lập tức..." Giọng nói của nam nhân kia yếu đi rất nhiều, nhưng thaais độ vẫn cực kỳ kiên định.


Nói còn chưa xong, Thiên Si xua tay với Huyền Võng và Hoàng Lượng. Hai người kia quyết định thật nhanh, đánh hôn mê Mị Nhi, tha nàng đi.



Thiên Si khinh thường liếc mắt nhìn người nọ một cái, kẻ ngu ngốc.



Mà bên kia trận đấu giữa Bạch Vi và Diệp Thiên Trọng cũng kết thúc, một kích đi qua, hai người tách ra đứng vững, thế lực ngang nhau.



Bạch Vi nhướng mày, trong khoảng thời gian này nàng cuối cùng cũng dần dần khôi phục công lực trước kia của Tiết Bạch Vi, nội lực sinh ra từ Vô Tâm Kiếm Quyết ở trong cơ thể nàng tiêu tán gần như hết sạch, tính mạng đã không có trở ngại. Phải biết rằng nàng một khi trở về Kinh Nguyệt, qua không bao lâu, Vân Tưởng Dung cũng sẽ đến đây, đến lúc đó Diệp Thiên Trọng có được sự đảm bảo, rất có khả năng sẽ xuống tay với nàng, cho nên nàng phải nhanh chóng tăng thể lực cùng thực lực của mình lên.



"Thánh Nữ so với lần trước, tiến bộ không nhỏ, quả thật là sĩ cách ba ngày gặp lại phải nhìn với cặp mắt khác xưa." Diệp Thiên Trọng thu kiếm, mỉm cười nói.



Bạch Vi cũng thu kiếm, "Vậy sao? Nhưng thật ra Giáo chủ vẫn là không hề có tiến bộ so với lần trước, thật khiến cho Bạch Vi có chút kinh ngạc." Nói xong, Bạch Vi xoay người liền rời khỏi.



Sau khi bóng dáng nàng hoàn toàn biến mất, Diệp Thiên Trọng thu hồi tươi cười, đột nhiên một chưởng đánh nát núi giả bên phải, trong mắt gió lớn quay cuồng, Tiết Bạch Vi!



Ở Kinh Nguyệt qua ước chừng nửa tháng, trong nửa tháng này, Bạch Vi vẫn luôn chăm chỉ luyện công, nhưng chỉ có nàng biết thế lực hiện tại của nàng đã có thể chống lại Diệp Thiên Trọng. Dù sao loại người cao ngạo tự phụ nữ Diệp Thiên Trọng, hắn chỉ biết dùng vũ lực tuyệt đối để người khác thuần phục, căn bản không để bất kỳ ai vào mắt. Người thường ngày tròng lòng oán hận hắn chỉ nhiều không ít, Bạch Vi chỉ làm cho thủ hạ mượn một ít sức người đến, còn những người đang núp dưới nước hay núp sau núi kia, nàng tất nhiên có cách làm cho bọn họ phản Diệp Thiên Trọng.



Mà vào một ngày khi Bạch Vi vừa tu luyện xong chuẩn bị ăn cơm, chợt nghe tỳ nữ đến thông báo, nói là giáo chủ từ bên ngoài mang về một nữ nhân hôn mê, bộ dáng dường như rất nặng, kêu nàng nhanh chóng đi qua xem.



Bạch Vi chậm rãi ăn xong bữa, dùng khăn nhẹ nhàng xoa xoa miệng, lúc này mới bắt đầu đứng dậy đi. Không cần đoán, chắc chắn là Vân Tưởng Dung, chính nàng ta ở nơi này đánh tốt cờ hiệu vì Tiết Bạch Vi, thành công hại chết nàng, thật sự là buồn cười!