Nhiệm Vụ Của Vật Hy Sinh

Chương 72 : Nhiệm Vụ Thứ Tám (10)

Ngày đăng: 16:52 27/05/20


Editor: Ngạn Tịnh.



Cả một ngày, học sinh lớp 17 cứ như đều đang nằm mơ, Chương Bạch Vi thi xếp thứ hai cả khối, toán học vẫn là thi được trăm điểm! Phải biết rằng ngay cả Lý Triết cũng chỉ thi đến 95 điểm mà thôi, đề thi toán lần này còn cực kỳ khó, Chương Bạch vi rốt cuộc thi thế nào được vậy? Nghe nói phần lớn đề cách giải giữa Chương Bạch Vi cùng Minh Hàn đều khác nhau, làm cho bọn họ nói hai người sao chép cũng không được, cách giải đề cũng không giống ai, chép thế nào được?! Bọn ho cũng chỉ có thể thừa nhận Chương Bạch Vi tự mình làm, thật quá kinh khủng mà. Lần thi tháng trước vẫn là trong top mười từ dưới lên, thời gian một tháng ngắn ngủi, đã nhảy lên thành thứ hai cả khối, nói ra cũng không có người tin có được không? Bọn họ đều hoài nghi có phải Chương Bạch Vi bị đổi thành một người khác rồi hay không?



Cẩn thận quan sát, bộ dáng Chương Bạch Vi dường như đã thay đổi không ít, làn da trắng hẳn ra, tóc cũng không còn xõa như trước, nhìn cứ âm trầm, bẩn hề hề, bây giờ cô cột cao lên, bộ dáng tự tin không ít, có vài góc đọ nhìn còn có chút xinh đẹp, thật sự rất dọa người. Thay đổi của Chương Bạch Vi bọn họ xem ở trong mắt, tất cả mọi người đều không rõ ràng sao đột nhiên cô lại thay đổi lớn như vậy được!



Chỉ là bọn họ không thân với Chương Bạch Vi, cho nên cũng không có người tiến lên hỏi, một đám chỉ có thể cảm thán ở trong lòng.



Nhưng là buổi chiều, đang học đến một nửa, có một vài người đến lớp, điểm danh muốn tìm Chương Bạch Vi, thậm chí ngay cả Minh Hàn và Lý Triết đều mười đi theo, tất cả mọi người đều đang suy đoán có phải Chương Bạch Vi gây ra chuyện gì rồi không.



Trong phòng học trống, Bạch Vi đang bị tra hỏi. Lúc này Bạch Vi mới biết được đám người mặc thường phục này chính là cảnh sát, không cần phải nói, khẳng định bọn họ đến là vì chuyện tối hôm qua.



"Tối hôm qua ở phố XX đã xảy ra sự kiện đả thương người ác tính, cô có biết hay không?"



"Thật vậy sao? Xảy ra chuyện gì? Có nghiêm trọng hay không?"



"Hai học sinh trong lớp cô, cùng một đám xã hội đen ở nơi đó bị người đánh gãy chân. Các người bị hại dều nói là cô đã ra tay, hơn nữa chúng tôi cũng điều tra ra cô cùng với hai người bị thương là Đường Khả Hân và Trương Nguyên, trước đó từng có tranh cãi, đối với chuyện này cô nói thế nào?" Cảnh sát đang hỏi kia cũng cảm thấy có chút không thích hợp, cô gái trẻ cả người gầy yếu trước mặt này, có thể một mình đánh gãy chân nhiều người như vậy, nói ra ai sẽ tin chứ? Nhưng bọn họ vẫn là phải hỏi một chút, cô gái trẻ này thật là có động cơ phạm án.



"Sao có thể? Tối hôm qua tôi không hề đến phố XX!" Bạch Vi cực kỳ kinh ngạc, sao đó vội vàng nói, "Đường Khả Hân cùng Trương Nguyên bị thương sao? Trách không được mấy ngày nay lại không thấy hai người họ đi học. Vết thương có nặng không ạ? Sao họ lại gặp chuyện này chứ nhỉ?"



Hai cảnh sát tra hỏi nhìn thoáng qua nhau, cảm thấy cô bé này không giống như đang nói dối, sau đó tiếp tục hỏi, "Như vậy chín giờ đến mười một giờ tối hôm qua cô ở nơi nào?"


"Tiền trước đó đưa cho em đã tồn xong chưa?" Người đàn ông hỏi tiếp.



"Tồn, tồn, đã tồn tốt rồi, mỗi lần gặp mặt anh đều hỏi câu này trước, một chút tư tưởng cũng không có, anh ở nhà cũng nói với bà già kia như vậy sao?" Hoàng Oánh có chút bất mãn.



Ha, còn là một người đã có vợ, hai kẻ đều là người thứ ba, cũng thật lợi hại!



"Bà ta là bà ta, em là em, sao có thể so sánh chứ? Anh chính là đặt em ở trên đầu quả tim, ngoan, đừng nháo, ngoan!" Khẩu khí của người đàn ông như đang dỗ con nít, Bạch Vi cảm thấy da đầu tê dại, da gà da trâu đều thi nhau rớt, cô cảm thấy bản thân bị bạo đánh.



"Hừ, dù như vậy, còn không phải anh vẫn cưới bà ta sao? Nói đi, khi nào mới có thể cho em quang minh chính đại đây, lão già trong nhà kia em thật sự không chịu nổi nữa rồi, lần trước mua một chai nước hoa đắt một chút ông ta cũng nhăn nhó lải nhải, thiếu chút nữa phiền chết em tồi, năm đó nếu không phải vì tiền mà anh cưới người phụ nữ kia, sao em lại tùy tiện tìm một người thành thật gả như vậy chứ, đều tại anh!" Hoàng Oánh không ngừng oán giận.



"Vậy cũng không còn cách nào khác, năm đó sự nghiệp của anh đang bay lên, nhu cầu cấp bách dùng tiền, không cưới bà ta hai chúng ta đều phải ăn không khí, thậm chí còn có thể bị người khởi tố, anh cũng thật không muốn." Người đàn ông vẫn tiếp tục an ủi.



"Được rồi, được rồi, nghe biết bao nhiêu lần rồi, lỗ tai đều mọc kén!" Hoàng Oánh có chút không kiên nhẫn, "Bây giờ con gái anh thế nào rồi? Em hỏi nữ học sinh lớp chúng ta rồi, người ta nói buổi tối ngày đó đều đọc sách ở quán cà phê gần nhà, cũng chưa từng qua hiện trường."



"Không thể nào! Sau khi Khả Hân tỉnh lại vẫn không ngừng nói Chương Bạch Vi đánh nó, Trương Nguyên kia cũng nói như vậy, sao có thể không phải cô ta được. Vốn anh còn muốn bảo em lừa cô ta, dù sao cảnh sát không thu thập được chứng cớ gì ở hiện trường, không dễ bắt người! Không được, cái chân bị gãy này của Khả Hân không thể bỏ qua được, anh gọi người bắt con nhóc kia về hỏi một chút, mới một chút tuổi thế kia, khẳng định có thể dọa ra được, em chờ chút!" Người đàn ông đột nhiên buông lỏng cái ôm ra, xoay người gọi điện thoại.



Đầu bên kia điện thoại cũng không biết là ai, dù sao chính là muốn bắt Chương Bạch Vi, dọa một hồi, dùng bất cứ thủ đoạn nào cũng được. Về phần Bạch Vi sẽ chịu tra tấn gì thì không phải chuyện ông ta có thể quản, tổn thương con gái ông, phải trả một cái giá đắt!



Càng nghe, ánh mắt Bạch Vi càng lạnh. Không cần phải nói, người đàn ông này chính là ba của Đường Khả Hân, Trần Hoành Kiều. Về phần vì sao Đường Khả Hân không cùng họ với người đàn ông này, rất rõ ràng, nhà mẹ Đường Khả Hân có tiền, đương nhiên có thể quyết định đứa bé mang họ gì, Trần Hoành Kiều căn bản không dám phản đối. Chỉ là, người đàn ông này cũng không phải đèn cạn dầu, còn dám ở bên ngoài nuôi tình nhân, hơn nữa còn là tình nhân già, cũng thật biết chơi!



Thật không ngờ tới Hoàng Oánh thế nhưng có một chân với ba Đường Khả Hân, chơi vẫn là hình thức chân ái. Bạch Vi cảm thấy đường đi có chút bằng phẳng hơn rồi, phát hiện này giúp cô giảm đi không ít chuyện, Hoàng Oánh, Đường Khả Hân có lẽ có thể cùng nhau ngược, chỉ là mấy ngày tiếp theo có lẽ cô phải trốn vài ngày, dù sao cô thật sự không thích đối mặt với đám người này. So với minh đao minh thương, cô thích ngầm đâm từng dao nhỏ hơn, cảm giác kia, thật sảng khoái!