Nhiệm Vụ Của Vật Hy Sinh

Chương 96 : Nhiệm Vụ Thứ Mười (7)

Ngày đăng: 16:52 27/05/20


Editor: Ngạn Tịnh.



Nghe xong lời Giang Dụ Lâu nói, khóe miệng Bạch Vi hơi hơi cong lên. Qủa nhiên, chuyện đánh ngốt Vạn Bạch Vi vào vực sâu trong kịch tình rốt cuộc cũng xảy ra. Đông Huyền Diệp lại sủng ái nàng đến nhường nào, thê tử ngoại tình chính là ngoại tình, không có nam nhân nào có thể nhịn xuống được, huống chi là Hoàng Đế cao cao tại thượng chứ? Thật ra ngẫm lại Tống Hàn Lâm kia cũng là kẻ bị liên luỵ, chỉ là một chút tình cảm quý mếm từ nhiều năm trước, nhưng nay lại thành bùa đòi mạng, rõ ràng là một người chồng tốt người con ngoan, đến sau thế nhưng chỉ bởi vì một bức thư, cửa nát nhà tan, nếu thật sự tính toán lại, nam nhân này mới là vậy hy sinh xui xẻo nhất trong kịch tình đi?



"Cẩn thận nhìn chằm chằm bên kia, vừa có gió thổi cỏ lay gì liền hội báo cho ta." Bạch Vi xoay người, làn váy nhẹ tung, nhẹ giọng nói. Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng sau, bây giờ phải xem ai mới là con chim sẻ kia.



"Vâng." Giang Dụ Lâu tiếp nhận mệnh lệnh, trong mắt lướt qua tia sáng tối. Bằng vào kinh nghiệm nhiều năm ở Đông Hán nói cho y biết, nhất định phải xem trọng người này, bên trong có miêu mị. Y luôn cảm thấy đám người kia hẳn là nhắm đến nương nương, sao y có thể để nàng chịu chút thương tổn nào?



"Miễn Chi, mấy ngày nay thật vất vả cho ngươi, lúc nãy ta ở phòng bếp làm chút điểm tâm, bánh Phù Dung, ngươi muốn ăn không?" Bạch Vi tiến lên hai bước, ngẩng đầu vẻ mặt chờ mong nhìn Giang Dụ Lâu, nhất thời làm cho hơi thở bí hiểm vừa bao quanh thân nàng biến mất không thấy bóng dáng, biến thành tiểu nữ sinh xinh đẹp.



Nhìn Bạch Vi như vậy, mặt Giang Dụ Lâu lập tức đỏ lên, không tự giác lui về sau từng bước, bối rối xua tay, "Không... Không cần... Thuộc hạ cáo lui!



"



Sau đó Bạch Vi chỉ cảm thấy trước mặt hiện lên một luồng gió lớn, Giang Dụ Lâu đã không còn thấy tăm hơi đâu, nhất thời có chút buồn rầu xoa xoa đầu, rốt cuộc là thế nào vậy? Từ đêm trên nóc nhà hôm đó, người này sao vẫn luôn trốn tránh mình như vậy? Nàng thật đáng sợ đến thế sao?



Bạch Vi xoay người nhìn mình trong gương đồng, rõ ràng vẫn rất là xinh đẹp mà? Xem ra vẫn là do mình làm quá rồi... Hừ, đều là vợ chồng còn muốn làm bộ làm tịch với mình, nếu không lần sau cũng không thèm quan tâm chàng nữa, chàng trốn tránh ta, ta cũng không thèm để ý chàng, xem ai khó chịu! Hừ hừ...



Sau đó, Giang Dụ Lâu ngạc nhiên phát hiện Qúy phi nương nương thế nhưng thay đổi, thay đổi lại như trước đây, chính là khoảng thời gian Thất hoàng tử còn sống kia. Hai người khôi phục quan hệ chủ tử cùng cấp dưới như trước, khoảng cách không xa không gần. Tuy rằng nương nương vẫn quan tâm mình, nhưng chính là không giống trước, không giống thế nào thì y cũng không nói rõ được, lại làm cho y cực kỳ khó chịu, thậm chí còn mang theo cảm giác mất mát nồng đậm, y rốt cuộc làm sao vậy?




Giang Dụ Lâu nhưng vẫn yên lặng nhìn chằm chằm bóng dáng của nàng, bóng đêm có chút sâu, sao nương nương lại mặc ít quần áo như vậy chứ? Tiểu nha đầu Lục Chỉ này cũng quá không tận chức rồi, nếu bị cảm lạnh thì làm sao bây giờ? Bản thân có nên đi xuống cho người cái áo choàng hay không?



Bên này Giang Dụ Lâu còn đang chìm đắm trong rối rắm, nhưng mặc kệ thế này, đêm nay y cũng sẽ không rời nương nương nửa bước.



Bên kia, Lục Chỉ vội vội vàng vàng chạy vào, mặt mang vẻ hoảng hốt nói, "Nương nương, nương nương, đã xảy ra chuyện!"



Nghe vậy, Bạch Vi nhíu mày, thế nào vậy? Rốt cuộc là chuyện đến rồi đúng không? Sau đó thẳng người lên, quay đầu nhìn về phía Lục Chỉ, "Xảy ra chuyện gì?"



"Là Thần Mỹ nhân, Thần Mỹ nhân xảy ra chuyện! Nàng..." Bộ dáng Lục Chỉ có chút khó có thể mở miệng, "Nàng cùng Ninh vương điện hạ... Bị bệ hạ..."



Qủa nhiên, lên men rồi!



Bạch Vi khẽ cau mày, "Hầu hạ ta thay quần áo, bãi giá Cẩm Mặc Hiên."



Chờ đến sau khi thu thập thỏa đáng, tới Cẩm Mặc Hiên người đầu tiên Bạch Vi nhìn thấy chính là Đông Huyền Diệp ngồi ở chính giữa, gương mặt hắn đen như vừa bị dội cho một thau mực, mà Vương Uyển Thanh, Nhạc Xảo Dung còn có một vài phi tử khác đều ngồi ở bên dưới. Khác hẳn với vẻ vui sướng khi người khác gặp họa của đám phi tử kia, sắc mặt Nhạc Xảo Dung chẳng hề có gì thay đổi, chỉ ở trong nháy mắt Bạch Vi bước vào, trong mắt hiện lên chút mờ mịt. Mà sắc mặt Vương Uyển Thanh lại cực kỳ khó coi, oán hận nhìn hai người phía dưới, như là muốn ăn bọn họ.



Xuống dưới nữa chính là Vạn Thanh Ly bị thưởng cho hai bàn tay, hai gò má sưng thật cao nửa chết nửa sống quỳ gối nơi đó, áo quần trên người cũng chưa mặc chỉnh tề, cùng với Đông Huyền Lâm cũng chưa mặc quần áo chỉnh tề bị hai hộ vệ dùng võ lực áp chế, hai mắt đỏ đậm, còn đang ngu xuẩn không ngừng kêu gào.