Nhiệm Vụ Của Vật Hy Sinh
Chương 99 : Nhiệm Vụ Thứ Mười (10)
Ngày đăng: 16:52 27/05/20
Editor: Ngạn Tịnh.
Ninh vương làm phản, đây là chuyện toàn bộ dân chúng Chu Hướng đều biết, hơn nữa đối phương còn tìm cái lý do, là vì bản thân nổi bật nhiều mặt tốt, lại cực được dân chúng kính yêu, đương kim Thánh thượng quá ghen tỵ, cho nên muốn giết hắn diệt khẩu.
Ngoài ra hắn còn soạn ra một thoại bản mấy chục vạn chữ kể về tình yêu đẹp của hắn và Vạn Thanh Ly, tìm người khắp nơi trong quốc trình diễn trong các gánh hát. Bên trong thoại bản Vạn Thanh Ly thanh thuần vô tội, tâm địa thiện lương, thiên hạ vô song, càng kiêm có tri thức hiểu lễ nghĩa, thiện giải ý người, hiểu được cầm kỳ thi họa, múa đẹp, một bài múa từ Hoàng đô thịnh hành đến khắp Chu Hướng quốc, ngay cả ngoại bang cũng biết Chu Hướng quốc có một nữ tử múa cực đẹp, tên là Vạn Thanh Ly, ngay cả Thanh Ly trang(*), cũng chính là Uyển Thanh trang kiếp trước, cũng bị người truyền ra, từ đó, Vạn Thanh Ly trở thành mỹ nữ kỳ tài hiếm có trên đời, thậm chí còn có xưng hô là mỹ nhân đệ nhất Chu Hướng.
(*) Tên của một loại kiểu trang điểm.
Mà Đông Huyền Lâm ở trong thoại bản cũng là một nam tử kỳ tài phong độ, tướng mạo song tuyệt, nhiều mặt nổi bật khó sánh, kèm thêm một tay thổi tiêu tốt. Nhìn tới nơi này, Bạch Vi liền muốn phỉ nhổ, truyền cái gì không tốt, lại truyền ra một tay thổi tiêu tốt! Hơn nữa bên trong thoại bản còn thổi phồng chuyện lần trước hắn cọ quân công của Vạn Tướng quân vô cùng kỳ diệu, cái gì mà đại phá quân địch, lẻ loi một mình địch trăm kẻ địch, cái gì mà một người lãnh mười vạn đại quân chinh chiến hăng say, thật sự là vi diệu vô cùng, nhưng lại tô rất nhiều công tích trên triều đình lên người mình, nói kỳ thật nơi đó đều có sức lực của hắn, sở dĩ không có người nào biết, chủ yếu vẫn là vì Vạn Thanh Ly!
Lúc trước mới gặp ở Huyền Nữ hồ, hai người vừa gặp đã thương, thậm chí còn thường xuyên trao đổi thư từ, nhưng đều là trao đổi thư ca không chút tổn hại thế tục. Ngay khi Đông Huyền Lâm quyết định chờ sau khi Vạn Thanh Ly cập kê liền cưới nàng vào cửa, hoàng huynh của hắn, cũng chính là đương kim Thánh thượng Đông Huyền Diệp, thế nhưng một đạo thánh chỉ, chiêu Vạn Thanh Ly vào hậu cung.
Đông Huyền Lâm cực kỳ khổ sở, trực tiếp nói rõ với hoàng huynh của mình, thậm chí còn quỳ ở trước điện ba ngày ba đêm hy vọng Hoàng Đế có thể trả nữ nhân hắn âu yếm trả lại cho hắn. Đáng tiếc là, Chu đế Đông Huyền Diệp cũng nhất kiến chung tình với Vạn Thanh Ly ở Huyền Nữ hồ, hắn cũng không có ý định thoái nhượng. Huống chi trời đất bao la Hoàng Đế lớn nhất, người Hoàng Đế muốn chưa bao giờ phải bỏ lỡ.
Vì thế dưới tình huống hai người Vạn Thanh Ly cùng Đông Huyền Lâm đều mọc rễ tình ái, lại ngang ngược bị chia rẻ, từ nay về sau Đông Huyền Lâm ngày ngày mượn rượu tiêu sầu, mà Vạn Thanh Ly ở trong cung hàng đêm lấy nước mắt rửa mặt, thậm chí còn từ chối không tiếp nhận Hoàng Đế sủng hạnh, ngày trôi qua cực kỳ gian nan.
Đông Huyền Lâm thấy nàng đau khổ như vậy, liền mượn cơ hội đến hoàng cung thăm nàng vài lần, nhưng chỉ có như vậy vẫn bị người ám toán, hãm hại hai người, bị Hoàng Thượng bắt kẻ thông dâm ở giường, trên thực tế hai người chưa hề xảy ra cái gì. Nhưng Hoàng Đế cũng không tin, đày một người vào lãnh cung, không cho ăn mặc, một người vì vào Tông Nhân phủ, ngày ngày bị đánh chửi, ngày trôi qua khổ không thể nói.
Rốt cuộc có một ngày, Đông Huyền Lâm chịu không nổi, hắn trái lại không hề để ý bản thân chịu khổ, nhưng hắn nào có thể chịu nữ nhân mình âu yếm phải sống những ngày tháng kia, vì thế hắn tìm cơ hội trốn thoát Tông Nhân phủ, chiêu lượng lớn binh mã, không vì gì khác, chỉ vì muốn đón nữ nhân mình âu yếm từ trong cung ra, đồng thời cũng thảo một cái công đạo cho bản thân.
Xem hết thoại bản, tất cả biểu tình cùng ngôn ngữ của Bạch Vi đều bị đánh tan, trong đầu đều bị hai chữ vô sỉ tràn đầy, nam nhân này cũng là kỳ lạ nhất đời rồi!
Chỉ là ở nơi cổ đại không có internet giải trí, tin tức không thông như cổ đại, loại thoại bản và hát kịch thế này lại rất có khả năng, có lẽ là càng xứng làm một cái nguyên nhân hơn! Không thấy rất nhiều đích nữ, thứ nữ quan viên, thậm chí là con gái nhà nghèo, nhóm nghệ kỹ thanh lâu không biết chuyện cũng bị câu chuyện xưa như vậy cảm động khóc ròng đấy sao!
Bạch Vi kêu Giang Dụ Lâu đi hỏi thăm một chút. Mẹ ơi, Đông Huyền Diệp thế mà bị phân thành thế lực tà ác, mà Ninh vương điện hạ thì được tán tụng là một Vương gia tốt có nghĩa có tình, nữ nhân nào có được tình yêu của hắn chính là chuyện hạnh phúc nhất trên đời. Mà Vạn Thanh Ly đến giờ vẫn còn giãy giụa trong lãnh cung lập tức bị đắp nặn thành loại yêu cơ tuyệt thế hại dân như Dương Ngọc Hoàn, Trần Viên Viên kia, Bạch Vi cũng chỉ có thẻ ha ha ha.
"Tỷ đánh muội? Tỷ lại đánh muội? Các người dựa vào cái gì đánh ta, rốt cuộc ta đã làm sai cái gì? Nếu không phải ta, bây giờ người nằm ở đây người không ra người quỷ không ra quỷ chính là Vạn Bạch Vi ngươi! Rốt cuộc ngươi có tư cách gì đánh ta, lúc trước muốn ngươi tiến cung ngươi có chịu thiệt thòi gì sao? Vạn Qúy phi dưới một người trên vạn người, người khác hâm mộ cũng không có được, ngươi lại ngồi vững vàng. Đông Huyền Diệp gần như là một mảnh cuồng dại với ngươi, cho dù là Hoàng Hậu tương lai cũng có thể có được, rốt cuộc ta thiếu ngươi cái gì? Đúng, cái chết của Thụy nhi lúc trước có liên quan với ta, nhưng đó cũng là Đông Huyền Lâm ra tay, Vạn Bạch Vi ngươi lại hại như thế sao không đi tìm y đi? Suốt ngày chỉ biết đnahs ta, ói cho ngươi, Vạn Thanh Ly chưa từng có lỗi gì với ngươi, ngươi dựa vào cái gì mà đánh ta?" Vạn Thanh Ly giống như ả đàn bà chanh chua bình thường rống to rống nhỏ chất vấn, đúng lúc này, phi tử điên phòng bên thế nhưng cũng đi theo y y nha nha xướng lên.
"Đừng hát nữa, khó nghe muốn chết!" Vạn Thanh Ly dùng hết khí lực rống lớn một tiếng, đây chính là việc suốt nửa tháng nay nàng muốn làm mà vẫn chưa thể làm được, vừa rồi vừa nói xong, nàng đột nhiên cảm giác cả người đều khoan khoái không ít. Những lời này nàng đã sớm muốn nói, dựa vào cái gì nàng phải xin lỗi lấy lòng, phải hạ thấp một bậc trước mặt Vạn Bạch Vi chứ! Cho tới bây giờ nàng đều không hề sai, tiên cung là nàng ta tự nguyện, nàng ta cũng hưởng thụ lâu như vậy rồi không phải sao? Đứa cháu nhỏ kia nàng cũng rất khó chịu, cho nên quỳ một ngày một đêm đáp trả rồi, cuối cùng cũng chỉ chiếm được hai bạt tai đó không phải sao?! Đời trước là nàng ta tìm đường chết, đội nón xanh cho Đông Huyền Diệp, cuối cùng bị biếm vào lãnh cung, tất cả mọi chuyện có liên quan gì đến nàng đâu, dựa vào cái gì vẫn muốn nàng xin lỗi nàng ta chứ, rốt cuộc nàng thiếu nàng ta cái gì chứ?
Nghe xong những lời này, nửa ngày Bạch Vi cũng không nói được gì, nàng bắt đầu hoài nghi nữ nhân này rốt cuộc được nuôi dưỡng thế nào ra được vậy? Chẳng lẽ mẹ Vạn nàng chưa gặp một lần kia là một kẻ tâm thần ẩn tàng sao? Nàng kết hợp với trí nhớ mười mấy năm của Vạn Bạch Vi đến xem, dường như là không phải, như vậy rốt cuộc sao lại cho ra một Vạn Thanh Ly như vậy chứ? Xuyên qua nhiều thế giới như vậy, Bạch Vi thế nhưng lần đầu tiên cảm nhận cảm giác mệt mỏi từ trên một người.
Nàng không nói một lời lấy một ít bạc từ trong tay áo ra, ước chục mấy lạng, đặt ở trên bàn, quay đầu đi ra ngoài, vừa đi vừa nói chuyện, "Nơi này có chút bạc ngươi cứ cầm, ước chừng ba ngày sau lãnh cung sẽ canh chừng lơi lỏng, đến lúc đó ngươi tìm cơ hội chạy đi đi! Đông Huyền Lâm đã sớm rời hoàng thành, bây giờ ước chừng đang ở đất phong của mình, đang chuẩn bị tạo phản, nếu ngươi muốn tìm y thì cứ đi đi, chỉ là hy vọng về sau ngươi đừng nhắc lại với ai ngươi là con gái Vạn gia, từ nay về sau ngươi và hai cắt đứt tình nghĩa tỷ muội, ngươi sống sang giàu cũng tốt, bần cùng cũng thế, đều không có liên quan gì với ta, với Vạn gia. Đây là ý của ta, cũng là ý của cha mẹ huynh trưởng, về sau ngươi, tự giải quyết cho tốt!"
Nói xong Bạch Vi liền rời đi, phải bết rằng nàng đã phải khuyên cha mẹ Vạn gia, huynh trưởng một hồi rất lâu mới được thế này, bây giờ nàng vạn phần mong chờ Vạn Thanh Ly cùng Đông Huyền Lâm gặp lại nhau, nếu tình cảm của hai người chống lại được khảo nghiệm lần này, thì nàng sẽ chúc phúc!
Mà sau khi Bạch Vi rời đi, Vạn Thanh Ly lập tức xuống giường, nhét bạc vào trong tay, trong mắt lướt qua tia ngoan độc. Chờ sau này nàng làm mẫu nghi thiên hạ, nàng muốn Vnạ Bạch Vi quỳ từ cửa hoàng cung đến cửa tẩm cung của nàng! Đôi cha mẹ, huynh trưởng không có lương tâm kia của nàng càng đừng hòng chiếm một chút ánh sáng của nàng! Hừ!
Lúc này, trong lòng Vạn Thanh Ly tràn ngập oán hận với người nhà, càng là kỳ vọng với tương lai!
Mà sau khi Bạch Vi rời khỏi lãnh cung, liền đi đến cung của Nhạc Xảo Dung ngồi một hồi, lúc đi, Nhạc Xảo Dung tiễn nàng đến tận cửa.
Bạch Vi nhẹ ôm lấy nàng ta, nét mặt tươi cười như hoa, "Hợp tác vui vẻ!"
Nhạc Xảo Dung cũng nở nụ cười, trong lòng lại nói không ra là cảm giác gì.
Đến ngày thứ ba, Bạch Vi liền rời đi hoàng cung, trừ nha đầu thiếp thân Lục Chỉ cùng Nhạc Xảo Dung, gần như không có người biết, bởi vì dù sao bên trong Thính Tuyết vẫn có một vị "Qúy phi" đang ngồi đấy thôi!
Về phần Bạch Vi, lúc đi ra còn thuận tiện bắt cóc Thập Tam hoàng tử Đông Tử Lân cùng đi, dù sao hành trình lịch lãm của nhóc con cũng phải bắt đầu...