Nhìn Người Không Thể Nhìn Bề Ngoài

Chương 31 : Đàn ông trong thiên hạ chỉ chia làm hai loại, một là con gái để ý, hai là làm con gái chướng mắt

Ngày đăng: 11:37 18/04/20


Editor: Hy



“Được, ông chủ, tôi tới nhà Nhan tiểu thư rồi, không cần lo lắng đâu.”



Mạnh trợ lý cảm thấy may mắn khi điện thoại của mình chất lượng không tệ, bố của Nhan tiểu thư có lẽ không nghe được ông chủ đang nói gì. Đây là hành vi giữ thể diện cho sếp, mà cậu ta có thể làm được.



Cậu không rõ sếp đang nghĩ gì, mình cũng đã gặp được bố của Nhan tiểu thư rồi, lúc này mà mình trở về, vậy mà bảo không phiền toái mình sao?



Vừa rồi có ý tốt như vậy sao? Hiện tại mới nhớ tới cầm son môi nịnh nọt bạn nữ, đã chậm rồi.



Tống Hải nhìn người trẻ tuổi tự xưng là trợ lý của Nguyên nhị thiếu gia, trên mặt lộ ra cười ôn hòa, nhưng thân hình mập mạp lại đứng chắn trước cửa, không để cho trợ lý Mạnh đi vào, “Mạnh tiên sinh, cậu đây là muốn làm gì?” Tuần trước ông nghe được một tin đồn, nói là Nguyên nhị thiếu gia đã xuất ngoại làm ăn, tin tức này truyền tới chưa bao lâu, liền có người tự xưng là trợ lý của Nguyên nhị thiếu gia tới tặng lễ vật, nếu như ông không hoài nghi cái gì, vậy chính là đầu óc có vấn đề rồi.



Nhưng lại sợ đối phương là thật, ông cũng không dám làm chuyện khó nào, cho nên dứt khoát ngăn người ở ngoài cửa, không đắc tội cũng không chào đón.



Trợ lý Mạnh nhìn ra Tống Hải có phòng bị với mình, cũng không cảm thấy bị mạo phạm, mặc kệ là ai, nếu có người lạ tới thăm, cũng sẽ có loại thái độ này. Kỳ thật cậu ta cảm thấy, bố của Nhan tiểu thư không đóng cửa lại trước mặt mình, đã là cho mình mặt mũi lắm rồi.



“Bố, hai người đang làm gì vậy?” Nhan Khê từ ngoài về, thấy một người đàn ông trẻ đứng ở cổng, tưởng rằng là công nhân của công ty Tống Hải, nên nhẹ gật đầu với cậu ta.



“Con không biết người này?” ánh mắt Tống Hải trở nên sắc bén, cái người này luôn miệng nói là tay mặt ông chủ đưa lễ vật tới, nhưng nếu ông chủ nhà cậu ta có quan hệ tốt với Nhan Nhan, vậy sao Nhan Nhan không biết mặt trợ lý này?



“Cậu ta không phải công nhân của bố sao?” Nhan Khê thấy trợ lý Mạnh ăn mặc sạch sẽ, cà vạt chỉnh tề, lập tức phản ứng, “Xin lỗi, nhà tôi không mua bảo hiểm, cũng không làm nghiệp vụ gì, cảm ơn.”



Không ngờ chính mình trong nháy mắt từ trợ lý cấp cao lại biến thành nhân viên bảo hiểm chào hàng, trợ lý Mạnh sửng sốt rất lâu rồi mới kịp phản ứng: “Nhan tiểu thư, tôi không phải là nhân viên chào hàng bảo hiểm, tôi là trợ lý của Nguyên Dịch tiên sinh.”



“Ai?” Nhan Khê nhìn trợ lý Mạnh vài lần, năng lực nhớ người của cô không tốt, nhưng thật sự là chưa từng gặp người này, “Anh ta bảo anh tới làm gì?”



“Đây là lễ vật mà Nguyên tiên sinh nhờ tôi đưa, xin cô nhận lấy.”



“Đây là cái gì?” Nhan Khê không đưa tay nhận, khuya hôm trước Nguyên tiểu nhị gọi điện cho cô, hỏi cô có muốn đồ gì hay không, lúc ấy cô đã cự tuyệt, tại sao vẫn mua?



“Là một bộ son môi cho nữ đang rất thịnh hành.” Trợ lý Mạnh thấy Nhan Khê mặc dù cười, nhưng lại là điệu bộ khách sáo, biết rõ hôm nay không nói rõ ràng, vậy thì bộ son môi này không thể đến tay rồi, “Nguyên tiên sinh không biết cô thích loại màu gì, cho nên bèn mua trọn bộ.”



“Nguyên tiểu nhị sẽ mua son cho tôi?” Nhan Khê giẫm lên bậc thang, đi vào cửa lớn, nụ cười trên mặt càng khách sáo, “Xin lỗi, tôi không thể nhận lễ vật này, cảm ơn ý tốt của anh, mời anh anh tôi nói cảm ơn với Nguyên tiên sinh!”



Trợ lý mạnh ngơ ngác nhìn cửa lớn của Tống gia đóng lại trước mặt mình, suy nghĩ chậm chạp.



“Bố, lần sau gặp người không quen, đừng mở cửa,“ Hôm qua mới có chuyện có kẻ bắt cóc đột nhập vào nhà phú hào xong, mặc dù trong đài nhận được tin tức này, nhưng sợ làm cho xã hội khủng hoảng, cho nên đè tin tức này lại, không truyền ra ngoài.




“Mưa to vậy mà còn nhờ anh đưa đồ ăn, thật phiền quá.”



“Gặp lại.”



Màn hình càng kéo dài, có khách hàng thậm chí đợi bọn họ đi xa mới đóng cửa lại.



“Ngày mưa hơi lạnh, nhưng thái độ của khách cũ rất tốt,“ giọng nữ tựa hồ nhiễm độ ấm áp, “giao hàng thỏa mãn nhu cầu của mọi người, đồng thời cũng tăng nhu cầu nghề, tôn trọng nhau, cũng kéo gần khoảng cách.”



Mãi đến khi chương trình hết, Nguyên Dịch mới từ trong bầu không khí này đi ra, anh rất ít ăn hàng giao, cơ hồ chưa bao giờ tiếp xúc với họ, nhưng chương trình này lại ghi chép một cách rất cảm động.



Nguyên Dịch cho rằng chủ quán sẽ xuất hiện nói vài câu, hoặc bắt bẻ thực khách, nhưng từ đầu tới cuối lại ấm áp, thân thiết, lễ phép, còn chăm chỉ nữa.



Xem hết, Nguyên Dịch cảm giác mình có vài phần xúc động với người giao hàng.



Bởi vì “Những câu chuyện quanh mình” vừa hot ở trên mạng, cho nên tiết mục về người giao hàng lại được hot lần nữa.



Bởi vì một vài người share, rất nhanh đã kéo sự chú ý của mọi người.



Netizen 1: phong cách của chương trình thật tươi mới, tôi một mực chờ khách hàng cực phẩm xuất hiện, mãi cho đến khi hết, cũng đều là nhạc dạo ấm áp, trái lại tôi lại muốn bán bên ngoài.



Netizen 2: Nhìn ra tổ chương trình rất dụng tâm, không thêu dệt chuyện, không có ý mở mâu thuẫn. Trên thực tế, toàn bộ xã hội đều là người bình thường, hiếm thấy, hơn nữa còn đi theo quay, phần lớn mọi người biểu hiện rất tốt, cho nên loại tình huống này, nếu như liên tiếp xuất hiện, tôi sẽ không nhịn được mà hoài nghi tính chân thật.



Netizen 3: CHẳng lẽ chỉ có mình tôi là si mê giọng của người dẫn chương trình thôi sao?



Netizen 4: giọng người dẫn chương trình quả thực rất hay, rất cuốn hút, chương trình có thể làm nhiều người cảm động như vậy, công lao lớn là do giọng của cô ấy.



Nhất phẩm minh trà: Xin hỏi các vị trên mạng, người dẫn chương trình có phải tên Nhan Khê không?



Trần Minh Động ở trong video nghe thấy giọng quen thuộc, nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc, không kịp xem hết video, mà bình luận ngay ở dưới.



Tác giả nói ra suy nghĩ của mình.



Đại Hải: con gái của tôi là tiểu tiên nữ.



Đại Hà: Bố vui vẻ là được rồi.