Nhìn Người Không Thể Nhìn Bề Ngoài

Chương 78 :

Ngày đăng: 11:38 18/04/20


Nguyên Dịch kì kèo mè nheo ở nhà Nhan Khê không chịu đi, sau cùng lại ăn cơm tối, mới không tình nguyện mà ra về. Lúc về, anh nhịn không được nghĩ, nếu anh và Nhan Tiểu Khê hiện tại là vợ chồng thì tốt rồi, như vậy anh và Nhan Tiểu Khê sẽ không cần phải tách ra rồi.



Tài xế thấy tâm tình Nguyên Dịch tựa hồ rất tốt, vì thế mở nhạc trong xe lên, mở một bản nhạc nhẹ nhàng du dương.



Trong đêm đen đèn đường rực rỡ huy hoàng, một bản nhạc song ca, Nguyên Dịch bỗng cảm thấy, có lẽ hôn nhân cũng không đáng sợ đến thế, nếu có thể cùng Nhan Tiểu Khê sống chung cả đời, dường như rất tốt.



Nhan Khê mở cửa phòng vẽ tranh ra, khi trên hành lang truyền đến tiếng động, đứng dậy đi tới cửa, Tống Hải đi tới chỗ rẽ nơi cầu thang.



"Ba." Gọi Tống Hải lại, Nhan Khê đi tới chỗ Tống Hải, "Ba đến sofa ngồi một lát, con dọn cơm tối ra cho ba."



"Ba ngủ lâu đến vậy sao." Tống Hải ngáp một cái, "Đừng dọn cơm tối, bây giờ ba không muốn ăn gì hết."



"Không ăn gì sao được, giữa trưa ba uống nhiều rượu như vậy, buổi tối lại không ăn một chút gì, sao dạ dày chịu nổi?" Nhan Khê từ trong phòng bếp mang cháo đã nấu xong ra, đặt trước mặt Tống Hải, "Ba, cái tật xấu uống rượu này của ba cũng phải sửa lại rồi."



"Đổi đổi đổi, nhất định sẽ thay đổi." Tống Hải bưng cháo lên ăn một miếng, cháo mang theo vị ngọt của trái cây, rất ngon, "Cháo trái cây?"



"Biết khẩu vị của ba sẽ không được tốt, cố ý nấu cho ba." Nhan Khê cười, "Con thấy trưa hôm nay ba rất vui."



"Đương nhiên là ba vui rồi, Nguyên Dịch có thể bỏ nhiều tâm tư như vậy để mừng sinh nhật ba, có thể thấy được con ở trong lòng nó có bao nhiêu quan trọng." Tống Hải ăn cháo, ăn xong chén cháo lót bụng, "Ba lo nhất, chính là kiểu tổng giám đốc giàu có này đối với tình cảm sẽ không để tâm, hiện tại cuối cùng có thể yên tâm được rồi."



"Chẳng lẽ không phải vì anh ấy tặng ba đồng hồ kim cương, nên ba vừa ý rồi sao?" Nhan Khê chỉ chỉ đồng hồ chói mắt trên cổ tay ông.



"Ba con là người tục khí vậy sao?" Vẻ mặt Tống Hải nghiêm chỉnh, "Nếu tính như vậy, ba con vừa ý là cậu ta cho một đoàn siêu xe tới đón ba, vậy mới được gọi là làm mọi người chú ý, làm vô số người qua đường quay đầu lại nhìn."



"Đoàn siêu xe?" Nhan Khê đầu đầy mờ mịt, "Đoàn siêu xe gì ạ?"



"Con không biết việc này sao?" Tống Hải thấy Nhan Khê vẻ mặt mờ mịt, mới biết thì ra cô một chút gì cũng không biết, "Thì là cho một đội siêu xe gắn đầy hoa phía trên, chạy đến ta công ty ba đón ba đến tiệc sinh nhật."



Nhan Khê:...



Chỉ là tưởng tượng một chút mấy hình ảnh này, Nhan Khê đã cảm thấy mình có chút chịu không nổi, Nguyên Tiểu Nhị là một tổng giám đốc giàu có, rốt cuộc là nghĩ sao mà ra được mấy chủ ý này chứ, mà cố tình ba cô lại thích như vây.



"Thôi, mọi người vui vẻ là tốt rồi." Nhan Khê nhận mệnh, một người là ba cô, một người là bạn trai cô, cô còn có thể nói cái gì nữa, đương nhiên chỉ có thể tiếp tục mỉm cười, sau đó tiếp tục để bọn họ chơi được vui vẻ.



Bây giờ là thời đại nào đây, làm con gái làm bạn gái đều không dễ dàng gì.


"Trong tưởng tượng của cậu người dẫn chương trình là như thế nào?" Nhan Khê quấn khăn quàng cổ che khuất nửa gương mặt cô, bởi vì thật sự quá lạnh.



"Nghiêm trang, ăn nói có ý tứ." Cậu nhóc gãi gãi tóc, "Khi nào chương trình được phát, chị có thể nói với tôi trước một tiếng không, nói dù sao, cũng coi như là tôi được lên TV rồi."



"Được." Nhan Khê gật gật đầu, "Đến lúc đó tôi sẽ cho nhân viên công tác gửi tin nhắn cho cậu."



Cậu nhóc lại nói cảm ơn, sau đó kéo chặt khóa kéo áo khoác, ở trong gió rét từ từ đi xa dần.



Nhan Khê nhìn theo bóng dáng cậu ta một hồi, mãi đến khi bóng dáng biến mất ở chỗ rẽ đầu đường, mới xoay người lên xe.



"Anh nghĩ em sẽ đưa tiền cho cậu ta." Triệu Bằng nói.



"Không thích hợp." Nhan Khê lắc đầu, "Nếu em cho cậu ta tiền, đối với cậu ta mà nói, có lẽ là một loại nhục nhã."



"Ừm." Triệu Bằng lắc đầu, "Sau khi phỏng vấn xong, tâm cũng chầm chậm cứng rắn rồi."



Nhan Khê cười mà không đáp, chuyện sau này, không ai có thể nói trước được.



Sau mấy ngày tìm kiếm, Nhan Khê mới thu thập đầy đủ tư liệu sống, chương trình sẽ được phát vào tối thứ tư, Nhan Khê gọi nhân viên công tác gửi tin nhắn cho những người đã được phỏng vấn, nói cho bọn họ thời gian phát sóng.



Rất không dễ dàng xong hết mọi việc, hai ngày cuối tuần chơi với Nguyên Dịch, nghênh đón buổi họp báo công bố ra mắt trò chơi di động do công ty Nguyên Dịch nghiên cứu phát triển.



Làm bạn gái Nguyên Dịch, Nhan Khê mặc trang phục lộng lẫy, cùng Nguyên Dịch ngồi ở chỗ khách quý.



"Anh mời MC có năng lực phản ứng khá tốt đó." Nhan Khê nói nhỏ với Nguyên Dịch, "Rất biết cách tạo không khí."



Trên người Nguyên Dịch là bộ tây trang cắt may hoàn mỹ, dáng vẻ ngồi nghiêm chỉnh, nếu không mở miệng nói gì, rất có phong thái của một tinh anh trên thương trường: "Cho nên cát-xê của anh ta rất cao."



Trò chơi này là dựa trên truyền thuyết mấy ngàn năm và truyền thuyết thần thoại cải biên lại, bất luận là từ tạo hình nhân vật, đến đồ họa mà nói, đều có rất nhiều chỗ được đánh giá cao. Quan trọng nhất là, Nhan Khê phát hiện lúc đang tuyên truyền cho trò chơi, còn treo cờ và biểu ngữ, có cảm xúc hơn rất nhiều.



Là người bình thường, Nhan Khê không hiểu cách chế tác trò chơi, nhưng khi buổi ra mắt còn chưa kết thúc, cô không có việc gì nên chơi một chút, đã đối với trò chơi này tràn ngập tò mò, đủ để chứng minh buổi tuyên truyền sẽ thành công.



Nhưng là đối với truyền thông mà nói, trò chơi chơi rất tốt, bát quái của nhà giàu cũng rất thú vị. Dieenddanleequuyddon.



Tỷ như buổi tuyên truyền quan trọng như vậy, Nguyên Dịch công nhiên mang theo bạn gái ngồi ở trên ghế chủ vị, có phải đại biểu cho hôn lễ của hai người này đã rất gần rồi không, việc Nhan Khê là bà chủ của hằng thái như ván đã đóng thuyền rồi không?