Nhìn Người Không Thể Nhìn Bề Ngoài
Chương 8 : Nguyên gia không có loại thân thích ngu đần như vậy
Ngày đăng: 11:37 18/04/20
Editor: Hy
“Mẹ nó ai dám đánh lão tử!”
Đầu Mã Tuấn đụng phải kính chắn gió, đầu óc ong ong không ngừng, cả buổi không có phản ứng lại. Hắn lắc lắc đầu, mới nhớ tới mình bị đánh trước mặt nhiều người như vậy, lửa giận trong lòng giống như một thùng dầu lớn gặp phải bó đuốc, hừng hực bốc lên.
“Con bà nó...” Một câu chửi thường có 4 chữ nhưng chỉ kịp có hai chữ, hắn đã bị ấn vào trong đầu xe, mũi đập vào khoang xe, thiếu chút nữa không nhịn được mà rơi nước mắt đàn ông, “Mày buông tao ra, tao cho mày biết, đắc tội với tao không tốt cho mày đâu.”
Trong lòng Mã Tuấn hơi chột dạ, nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy, hắn không muốn bình biểu lộ quá kinh sợ.
“Hả?” Nguyên Dịch nắm lấy tóc trước trán của Mã Tuấn, đem hắn từ trong xe túm dậy, “Ở trên đường mà chạy như gió, không tuân thủ quy tắc giao thông, thiếu chút nữa thì tai nạn chết người, cho dù cậu là đại nhân vật của nhà nào, cũng có thể vô pháp vô thiên vậy à?!”
Người xem náo nhiệt ở xung quanh đều vỗ tay, có tiền có thế không thành vấn đề, nhưng lại ở trên đường cho xe chạy toán loạn, đó chính là hại người hại mình.
Hôm nay nếu như chiếc Lamborghini này đụng phải một chiếc xe có tính an toàn bình thường, cũng không biết chủ xe sẽ bị thương nặng như thế nào nữa.
Từ phương diện pháp luật mà nói, đánh người là hành vi không đúng, nhưng trên tình cảm mà nói, bọn họ hận không thể đem chủ xe chiếc Lamborghini này đánh cho một trận tơi bời. Nguyên Dịch nói lời này, đưa tới rất nhiều thanh âm trầm trồ khen ngợi của mọi người, bọn họ rối rít giơ điện thoại lên quay, chờ hắn nói những lời hung ác.
Cái đám nhị thế tổ này, không chỉ gài bẫy mỗi hắn,mà còn đem gài bẫy cả người nhà hắn.
“Mày buông tay ra,“ Mã Tuấn hiển nhiên còn chút lí trí, không ở ngay trước mặt mọi người mà rống lên câu “Bố tao là ai” “Ông nội tao là ai”, hắn dùng khuỷu tay định đánh Nguyên Dịch, nào ngờ Nguyên Dịch lại né sang một bên, ngược lại làm hắn đánh vào khoảng không, lảo đảo suýt ngã xuống đất.
Quần chúng vây quanh cười ầm lên.
“Cảnh sát giao thông tới rồi.”
Hai người cảnh sát giao thông đến nhìn thấy hiện trường, liền cảm thấy đầu hơi đau, Lamborghini đụng phải Cayenne, dẫn đến Cayenne không khống chế được mà đụng phải Ferrari, ba chiếc xe này đụng vào nhau, không tới hai giờ, cái tin tức này liền leo lên tất cả các diễn đàn lớn.
Thấy cảnh sát giao thông đến, giọng của Mã Tuấn nhất thời trở nên ngang ngược càn rở, hắn chỉ Nguyên Dịch: “Cảnh sát giao thông, anh ta đánh người.”
Mã Tuấn còn đang mắng chưa hết lời, nghe thấy câu này thì cả người ngẩn ra, trò vui gì đây?
“Đồng chí cảnh sát giao thông, tôi vừa rồi tức giận làm thương người, nên bồi thường thì sẽ bồi thường, chỉ là người Nguyên gia chúng tôi tuyệt đối sẽ không bao che cho hành động vi phạm pháp luật,“ Nguyên Dịch nhướn mày liếc nhìn Mã Tuấn, “Mấy năm nay thường xuyên có chó mèo nhận là thân thích của nhà chúng tôi, ngay cả chúng tôi cũng không biết đây là thân thích nào nữa.”
Cảnh sát giao thông tuyệt đối không ngờ, chẳng qua là hắn đang xử lí một vụ giao thông, vậy mà còn tận mắt nhìn thấy một vở kịch hay của nhà giàu, vị chủ nhân chiếc xe Cayenne này, thật sự là con trai của chủ tịch tập đoàn Trường Phong sao?
Lại lần nữa nhìn Mã Tuấn đang xanh mặt kia, vừa rồi hắn còn la hét uy hiếp đủ kiểu, bây giờ bị chặn họng trở thành con vịt rồi, một câu cũng không nói được.
Mặt mũi bị đánh như này.... quá đã rồi!
Trong nháy mắt ở chỗ này, Nhan Khê cảm thấy vị thiếu gia của Nguyên gia này có hào quang cao 18 thước, đây thực sự là một màn kịch hay.
Đang xem trò vui rất hưng phấn, di động của Nhan Khê vang lên, cô nhìn người gọi đến, vuốt vuốt cổ hỏng, nặn ra một thanh âm nhu thuận ngọt ngào.
“Bố.”
“Không sao, không sao ạ.” Nhan Khê nói, “Con chỉ là.... Chỉ là gặp được bạn học hồi cấp 3, cùng cậu ấy trò chuyện một lúc thôi.”
Đây là lời nói dối có ý tốt, Nhan Khê không hề có chút áp lực nào.
“Đúng, đúng ạ.” Nhan Khê gượng cười, “Con cũng không ngờ, chỉ học ở trường có nửa năm, còn có người nhận ra mình nữa. Bố yên tâm, con nhất định sẽ về nhà trước 10h.”
Nguyên Dịch nhướn mày nhìn Nhan Khê.
Bố?
Bạn học hồi cấp 3?