Nhõng Nhẽo Gặp Đa Tình

Chương 32 :

Ngày đăng: 11:46 19/04/20


Type: P.anh



Đêm hôm đó Tần Vũ Phi qua đêm ở nhà Cố Anh Kiệt.



Cô trải qua một ngày rất vui vẻ.



Buổi chiều, cô ngồi trên sô pha xem ti vi, Cố Anh Kiệt ôm máy tính ngồi bên bàn trà vừa làm việc vừa bầu bạn với cô. Bữa tối anh đi mua thức ăn bên ngoài. Cô vốn có chút không vui khi anh ra ngoài, nói gọi điện thoại cho người ta giao đến là được, nhưng Cố Anh Kiệt vẫn đi. Khi trở về anh mang theo rất nhiều thức ăn, anh còn mua khá nhiều vật dụng hàng ngày của phụ nữ, có bàn chải, khăn lông, đồ lót và đồ ngủ, thậm chí có cả băng vệ sinh dùng ban đêm… 



“Tối nay ở lại có được không? Anh có thể chăm sóc cho em.” Cố Anh Kiệt nói.



Tần Vũ Phi mím môi cười, nói đến chăm sóc thì trong nhà cô có bố mẹ có quản gia và người giúp việc, chắc chắn tốt hơn chỗ anh nhiều. Cái khác không nói, chỉ nói đến thức ăn trữ trong tủ lạnh cũng hơn nhà của chàng độc thân như anh không biết bao nhiêu lần. Nhưng Tần Vũ Phi vẫn vui vẻ nói “được”.



Ăn xong bữa tối, Tần Vũ Phi tiếp tục ngồi trên sô pha, Cố Anh Kiệt ngồi bên bàn trà làm việc, Tần Vũ Phi không hứng thú mấy với ti vi, thi thoảng lại lén nhìn Cố Anh Kiệt một chút. Thật ra cuồng công việc cũng không đáng ghét lắm, nhìn Cố Anh Kiệt nhà cô xem, dáng vẻ chăm chỉ làm việc đẹp trai biết bao.



Tối đó hai người lên giường ngủ rất sớm, chỉ ngủ thôi, không làm gì khác. Cố Anh Kiệt ôm cô nói rất nhiều chuyện, nói những chuyện vui xảy ra lúc anh còn nhỏ, nói về anh chị của anh, nói cháu trai cháu gái anh đáng yêu thế nào, nói mấy việc anh và mấy người bạn từng làm. Tần Vũ Phi nghe rất thích thú, thi thoảng còn chen vào vài câu, sau đó còn đùa giỡn mà cảnh cáo anh: “Đừng có kể chuyện người yêu cũ của anh với em, em là người nhỏ nhen lắm”.



Cố Anh Kiệt bật cười, ôm cô vào lòng khẽ vuốt ve.



Sau đó hai người ngủ thiếp đi.



Hôm sau, khi Tần Vũ Phi thức dậy Cố Anh Kiệt đã đi làm. Anh đế lại giấy nhắn cho cô, trên mặt giấy là chùm chìa khóa. Anh nói đó là chìa khóa của cô, có thể mở cửa nhà anh, ra vào tùy ý, muốn đến muốn đi đều được. Anh còn nói bữa sáng đã chuẩn bị xong, cô dậy thì hâm nóng lại, nếu không thích ăn, anh đã dán số điện thoại của tiệm thức ăn ngoài, cô chọn rồi gọi.



Tần Vũ Phi cầm chìa khóa cười ngây ngốc, là “chìa khóa của cô”, có thể “mở cửa nhà anh”, cô thấy câu này thật đẹp.



Cười đủ rồi, cô nhảy xuống giường. Sảng khoái tỉnh táo. Giấc ngủ này vô cùng thoải mái, cho dù không làm gì, chỉ cần ở cùng anh cô cũng thấy rất tự do, hòa hợp và hưởng thụ. Giống như họ vốn là nên như thế, rất tự nhiên. Vì thế, nói không chừng nền tảng mối quan hệ của họ không hề tầm thường và yếu ớt đâu nhỉ?



Phải có lòng tin. Cô tự nói với mình.



Tần Vũ Phi vui vẻ đi đánh răng rửa mặt, tắm qua một cái. Lúc ném băng vệ sinh vào thùng rác, cô không thấy lúng túng hay ngại ngùng nữa. Có cảm giác như đây là thùng rác của cô, đây là nhà vệ sinh của cô vậy. Cô ăn bữa sáng muộn, sau đó lăn lên sô pha, lấy điện thoại ra nhắn tin cho anh: “Anh đang làm gì đó?”.



Một lúc sau, Cố Anh Kiệt trả lời: “Đang họp. Em dậy rồi à? Ăn sáng chưa? Bụng còn đau không?”.



Tần Vũ Phi ôm điện thoại cười ngốc, anh hỏi nhiều vấn đề quá, vậy mà lại khiến cô rất vui. Cô nhắn tin trả lời lại: “Em ổn lắm. Hôm nay em vẫn muốn ở đây”.
“Không sao, chắc mấy ngày nay nói nhiều quá, cổ họng hơi ngứa.” Anh nhìn cô, quả thật không đành lòng. “Anh sẽ về nhanh thôi, em phải ngoan, đừng suy nghĩ lung tung, đến nơi anh sẽ gọi cho em ngay.”



“Được.” Tần Vũ Phi đáp, chồm người qua muốn hôn anh. Cố Anh Kiệt lại né ra: “Anh đang bị ho đó, lỡ lây cho em thì sao”.



“Có cho hôn không?” Tần đại tiểu thư hung dữ nói.



“Hôn lên má được rồi.” Anh đưa mặt qua cho cô.



“Không thèm.” Cô không hôn, xoay người định mở cửa xe bỏ đi.



“Thôi mà, mới vậy đã giận rồi?” Anh vội giữ cô, kéo cô trở về, nhoài qua khẽ chạm lên môi cô. “Tính khí nóng nảy thế, đúng là chiều em quá mất rồi.”



“Hôn cái nữa.” Cô hất cằm, dáng vẻ ra lệnh mà đưa ra yêu cầu.



Cố Anh Kiệt bĩu môi, thật sự dung túng cô quá rồi, như vậy không hay chút nào, nhưng anh vẫn kéo cô lại gần, lần nữa hôn lên môi cô. Cô chủ động hôn sâu hơn, anh đành đầu hàng. Nhưng đã hết thời gian rồi, tuy là không nỡ nhưng Cố Anh Kiệt vẫn phải ra sân bay.



Cố Anh Kiệt đi công tác tổng cộng bốn ngày, mỗi ngày anh và Tần Vũ Phi đều gọi điện thoại cho nhau, có thời gian thì gọi video, thậm chí anh còn mang máy tính xoay một vòng quanh căn phòng cho cô kiểm tra, nói đùa là để chứng minh mình tuyệt đối giữ thân như ngọc, chỉ để cho mình Tần đại tiểu thư lâm hạnh. Tần Vũ Phi bật cười lớn. Cô đợi chờ ngày anh trở về, vừa nóng lòng lại vừa ngọt ngào.



Hôm đó Tần Vũ Phi tụ tập với đám chị em, lúc bắt đầu tâm trạng cô rất tốt, vì ngày mai Cố Anh Kiệt trở về rồi. Cô định nói với mẹ mình rằng đến nhà bạn chơi, sau đó ở lại chỗ Cố Anh Kiệt vài hôm. Nhưng đến giữa buổi, chủ đề tám chuyện của đám bạn cô đã chuyển đến Cố Anh Kiệt.



“Đúng rồi, nghe nói Cố Anh Kiệt đã có bạn gái rồi.”



Tần Vũ Phi giật nảy mình.



“Nghe nói bắt đầu từ lần trước đi du thuyền chơi.”



Suýt nữa thì Tần Vũ Phi đã phun ngụm nước trong miệng ra. Nhưng người bạn kia vẫn đang nói say sưa, không hề nhìn cô, chẳng giống như đang nói đến cô chút nào.



“Là cô gái kia tỏ tình trước. Lần trước mình tham gia tiệc tẩy trần cho một người bạn đã gặp được hai người họ, mình còn chụp không ít hình trong bữa tiệc, có hình họ trong đó nữa. Hai hôm trước mình đi ăn cơm với bạn, vừa khéo gặp được cô gái kia và bạn cô ấy ở đó, mọi người đều quen biết với nhau mà, thế là ghép bàn lại cùng ăn. Lúc trò chuyện thì biết được tin này.” Người bạn kia vừa nói vừa lấy điện thoại ra. Mấy cô gái trên bàn bắt đầu nhốn nháo, chuyện tình cảm của cậu ba nhà họ Cố mà, ai ai cũng đều rất tò mò.



Tần Vũ Phi nóng lòng muốn biết người đó là ai, hôm đi du thuyền đúng là có một cô gái tỏ tình, sau đó cô cũng từng bắt gặp hai người họ đi chung với nhau, chẳng lẽ sau đó còn nữa? Lòng cô chùng xuống.