Nhõng Nhẽo Gặp Đa Tình
Chương 39 :
Ngày đăng: 11:46 19/04/20
Type: Phương Phương
Hôm sau mọi người đi làm như thường, tối đến Cố Anh Kiệt hẹn về nhà ăn cơm. Cơn giận của bà Cố vẫn chưa nguôi, thấy con trai chịu về nhà liền nói: “Ái chà, nỡ bỏ bạn gái lại sao?”. Cố Anh Kiệt dở khóc dở cười, chỉ có thể lấy quà đã mua để dỗ bà. Để lấy lòng mẹ, kiếm thêm chút điểm cho Tần Vũ Phi, anh về nhà ở mấy ngày.
Cứ như thế, thời gian để hẹn hò với Tần Vũ Phi cũng ít đi. Tần Vũ Phi thấy rất áp lực, không phải vì không thể hẹn hò, mà vì cô đã cố ý đi nghe ngóng một phen, nghe nói bà Cố thật sự thích kiểu con gái ngoan ngoãn dịu dàng, trước đây bà từng vừa ý một cô thiên kim nhà giàu nọ, còn cố ý sắp xếp cho người ta và Cố Anh Kiệt ăn cơm xem mắt nữa, nhưng Cố Anh Kiệt không thích. Cô thiên kim kia chính là kiểu vừa dịu dàng vừa hiền lành, tài nghệ nấu nướng cũng tốt, còn biết chăm lo chuyện trong nhà nữa.
Còn những cô bạn gái Cố Anh Kiệt qua lại trước đây, bà Cố cũng nghe nói, bà không thích nên cũng không chủ động yêu cầu anh dẫn về nhà. Đối với chuyện hôn nhân của đứa con trai nhỏ này bà cũng không gấp lắm, vẫn thấy tuổi anh còn trẻ, ngày sau còn dài. Vậy nên hai người không xảy ra mâu thuẫn gì trong chuyện chọn người yêu. Cố Anh Kiệt vui chơi thì vui chơi, bà Cố cũng không quản nhiều. Cố Anh Kiệt hẳn cũng biết mẹ mình yêu cầu cao, một là quả thật tình cảm của anh với bạn gái cũng không sâu đậm đến mức đó, hai là có thể vì thái độ của bà Cố, cho nên anh chưa từng dẫn bạn gái về nhà.
Tần Vũ Phi đang đau đầu. Nếu đem mấy cô bạn gái cũ của Cố Anh Kiệt ra so với cô, thật sự thì sự dịu dàng hơn cô rất nhiều. Với danh tiếng của cô, bà Cố hẳn là sẽ không vừa mắt đâu. Chẳng trách lần trước trong tiệc đầy tháng cháu trai, Hứa Văn Chính đã kéo cô qua cố ý nói đùa gán gép này nọ, mẹ cô và bà Cố cũng vốn là chỗ quen biết, vậy mà sau đó bà Cố không hề có ý định sắp xếp cho cô và Cố Anh Kiệt xem mắt.
Trước đây cô không hề nghĩ đến, bây giờ vừa gặp phải thì cô đã biết, mình không phải cô con dâu lý tưởng trong mắt bà Cố.
Tần Vũ Phi đã nói nỗi lo này cho Cố Anh Kiệt biết, anh an ủi cô: “Em đừng nghĩ nhiều, con người mẹ anh thật sự không có gì đâu. Ngoài cứng trong mềm đó mà, lần trước bà giận dỗi là vì sau khi anh xuất viện bảo anh ở nhà nhưng anh lại lén chạy ra ngoài. Bà vì chuyện này mà tức lắm, hôm đó gọi điện anh lại không nghe máy, bà tìm đến tận cửa, vừa hay bắt được nhược điểm của anh, mượn cớ đó mà mắng anh thôi”.
“Đó là hai chuyện khác nhau mà.” Tần Vũ Phi nói: “Mẹ mượn cớ nổi giận với anh chuyện mẹ không thích kiểu ngưởi như em là hai chuyện khác nhau.”
“Được, vậy em muốn thế nào?” Cố Anh Kiệt lười biếng nằm trên giường trong phòng anh ở nhà họ Cố, hỏi cô, buồn quá đi, anh muốn ra ngoài hẹn hò. Bảo một chàng trai đang yêu ngoan ngoãn ở nhà nghỉ ngơi là một chuyện thật tàn nhẫn. Nhưng vì để mẹ không giận lây qua cô bạn gái yêu quý của anh, anh đành nhịn vài ngày vậy.
“Em còn muốn thế nào được, nghĩ cách lấy lòng người lớn thôi.” Tần Vũ Phi thở dài, “Cố Anh Kiệt, em cho anh biết, em thật sự liều hết mình rồi, anh phải luôn đối tốt với em đó”.
“Ừ, nếu không em sẽ đánh gãy chân anh đúng không?”
“Đúng.”
Cố Anh Kiệt bật cười, nói tiếp: “Cưng này, ở nhà em bố hay mẹ em là người quyết định vậy?”.
“Bố em.”
“Vậy nếu anh không xuất sắc được như Cừu Chính Khanh, bố em có đồng ý chuyện của chúng ta không?”
“Sao vậy?”
“Anh cảm thấy rất áp lực.” Cố Anh Kiệt có sao nói vậy. Anh muốn thể hiện trước mặt Tần Văn Dịch, nhưng tuổi tác kinh nghiệm của anh thì thấm vào đâu, tuy trước mắt công việc tổng thể xem như khá tốt, nhưng anh biết, nói là năng lực vượt trội, khiến người ta khâm phục thì vẫn chưa được. Anh có chút hối hận mấy năm trước mình đã không yêu cầu cao trong công việc, nhân lực tài lực trong tay không đủ nhiều, kinh nghiệm tích lũy cũng không đủ. Bây giờ trước mắt Tần Văn Dịch, lão tướng thì có Hứa Văn Chính, người trẻ thì có Cừu Chính Khanh, nhân tài nào ông cũng đã từng gặp, anh như thế mà đem ra so sánh, chẳng hề có chút ưu thế gì. Huống hồ người ta không cần tài không cần thế, cái danh hiệu cậu ba nhà họ Cố của anh cũng chẳng là gì trong mắt Tần Văn Dịch cả.
Cái đáng chết ở đây là gia đình Tần Vũ Phi cũng đang ở trong nhà hàng này. Phòng tiệc mà nhà anh đặt vừa khéo nằm trên đường vào phòng tiệc của nhà Tần Vũ Phi, đúng lúc mẹ anh đang nhiệt tình khen ngợi cô con gái nhà bạn thân kia xinh đẹp dịu dàng, thì Tần Vũ Phi khoác tay mẹ cô đi ngang qua cửa phòng đang mở.
Cứ thế gặp nhau rồi. Hai nhà chào hỏi qua lại vài câu, ai cũng có khách cần chiêu đãi, thế nên chỉ giới thiệu vài câu đơn giản rồi ai về phòng nấy.
Cố Anh Kiệt đứng ngồi không yên. Nghĩ đến vua ghen tuông nhà anh, cô nàng bế tắc đó sẽ không nghĩ lung tung chứ. Anh tự an ủi mình là sẽ không sao, dù sao tiết mục lần này anh cũng đã báo cáo với cô rồi, hai nhà ăn cơm, có trai có gái là chuyện bình thường, chỉ cần không hiểu thành xem mắt là được. Ăn cơm xong thì đường ai nấy đi, sau này không gặp lại.
Chẳng bao lâu sau, điện thoại anh nhận được một tin nhắn. Anh cúi đầu xem, đúng là của Tần Vũ Phi. Nội dung tin nhắn rất đơn giản, chỉ có hai chữ: “Hơ, hơ”.
Cố Anh Kiệt sầm mặt, đã bắt đầu trị tội rồi sao? Anh vội vàng nhắn lại: “Em hiểu lầm rồi, đây là một bữa cơm vô cùng trong sáng”.
Tần Vũ Phi cũng trả lời rất nhanh. “Vậy thì em không có hiểu lầm, em cũng thấy đó là một bữa cơm trong sáng”.
“Phải đó, phải đó.” Cố Anh Kiệt trả lời.
Tần Vũ Phi liền gửi thêm một tin nhắn tới: “Cô gái đó đẹp thật đó, nhìn qua chíh là kiểu cong ái hiền lương thục đức biết lo cho người khác, tính tình tốt, nấu nướng giỏi”.
Cố Anh Kiệt chịu thua cô, chỉ đành nhắn lại: “Anh không biết nhiều về cô ấy, không thân chút nào”. Vội vàng phủi sạch mọi quan hệ, anh và cô gái này không có chút quan hệ nào.
“Không sao, sẽ thân nhau nhanh thôi.”
“Anh vô tội mà.” Tin nhắn này gửi đi, hơn nửa ngày cũng không thấy hồi âm.
Bà Cố nhìn anh mấy lần, muốn thử lôi kéo anh vào trong cuộc trò chuyện. Cố Anh Kiệt cũng nói vài câu qua loa lấy lệ, trong lòng thì đang sốt ruột, cô không trả lời là có ý gì?
Một lát sau điện thoại rốt cuộc cũng báo có tin nhắn tới, Cố Anh Kiệt thở phào, cúi đầu xem, tin nhắn viết: “Bác gái đúng là người cởi mở, rõ ràng biết anh đã có bạn gái còn tặng người đến cho anh, ý là hoàn toàn không để ý chuyện con trai mình trái ôm phải ấp có đúng không? Anh phải nói cho mẹ anh biết bạn gái anh dữ lắm, anh mà dám bắt cá hai tay cô ấy sẽ đánh chết anh”.
Cố Anh Kiệt phải mất rất nhiều công sức mới giữ vững được vẻ mặt của mình. Cô gái hung dữ nhà anh đúng là càng ngày càng dữ.
“Vậy anh nói thật nhé.”
Tần Vũ Phi thấy tin nhắn này thì liền nhắn lại, “Nói đi”. Cô không tin, anh dám nói mới lạ. Còn khiêu khích cô, ai sợ ai chứ!