Như Khói Như Cát
Chương 31 : Một ngày vui vẻ
Ngày đăng: 10:29 18/04/20
Lục Yên Đinh trong buổi tối hôm đó, đã xem hết toàn bộ bài phỏng vấn kia của Khúc Như Bình.
Ở đoạn sau MC còn hỏi anh: “Vì vậy đó là cách nhìn của anh đối với những bộ phim rác đó, đúng không?”
Khúc Như Bình gật đầu một cái, nói: “Tôi cũng đã từng quay rất nhiều bộ phim rác, nhưng những bộ phim đó quả thật có ý nghĩa rất lớn với tôi, từ trong những bộ phim đó tôi cũng đã tiến bộ không ít, dẫu cho những tiến bộ đó không thể thể hiện trên màn ảnh lớn vì vậy khán giả không có cách nào nhìn thấy, nhưng những điều đó vẫn có giá trị tồn tại của mình, tôi vẫn như trước cảm kích những điều này.”
Lục Yên Đinh đem đoạn đối thoại này liên tục xem đi xem lại nhiều lần, trong màn đêm, giọng nói của Khúc Như Bình xuyên thấu qua màng nhĩ của cậu, chảy vào trong máu cậu, Lục Yên Đinh đặt điện thoại lên lồng ngực mình, gương mặt Khúc Như Bình kề sát vào ngực cậu “thình thịch, thình thịch, thình thịch”.
Sáng ngày hôm sau, cậu dậy sớm đến chỗ đóng phim, ở trên đường, Lục Yên Đinh rảnh rỗi mở weibo ra xem.
Cậu dùng nick phụ theo dõi Khúc Như Bình, sau đó lướt một lượt. Nội dung weibo của anh rất ít, phần lớn chỉ có ảnh, không có những dòng chia sẻ trạng thái.
Lục Yên Đinh suy nghĩ một chút, mở wechat ra, gửi tin nhắn cho Lâm Khách, cậu viết đi viết lại tin nhắn, cuối cùng nội dung được gửi đi là:
“Chào anh Lâm! Em có việc muốn tìm anh Khúc, anh có thể giới thiệu số của anh ấy cho em không?”
Điều khiến Lục Yên Đinh bất ngờ là, Lâm Khách rất nhanh đã trả lời: “Được chứ.”
Sau đó anh ấy lại gửi lại một tin nhắn: “Đợi anh một chút.”
Lâm Khách gửi đến một số điện thoại với cái tên “Dư Nát”.
Sau khi Lục Yên Đinh nói lời cảm ơn, liền thêm người kia thành bạn bè, còn gửi đi tin nhắn đề nghị kết bạn với nội dung: “Xin chào, anh Khúc, em là Lục Yên Đinh.”
Cậu lại đợi thêm một lát, đối phương vẫn chưa chấp nhận. Ngẩn ngơ lướt điện thoại một lúc rất lâu, cuối cùng cậu vẫn cất điện thoại đi.
Tiểu Triệu vẫn luôn đang nhìn cậu, lúc này mới nói: “Anh Lục, anh đừng để ở trong lòng, tôi cảm thấy vì chuyện như thế mà mắng anh đúng thật là chẳng hiểu vì sao, hơn nữa cũng không phải tất cả đều đang mắng anh, anh còn có rất nhiều fans vì anh mà nói đó.”
Lục Yên Đinh ngơ ra một lúc, cười nói: “Không phải đâu, tôi mới vừa rồi là đang cùng người khác nói chuyện thôi, không lên weibo.”
Cậu nói xong, lại đưa điện thoại cho cho Tiểu Triệu: “Cô cầm đi, tôi ngủ một lát.”
Tiểu Triệu gật đầu, nhận lấy điện thoại.
Ngay lúc Lục Yên Đinh đến chỗ quay phim, liền nghe thấy có người gọi tên của cậu, Lục Yên Đinh ngẩng đầu lên, nhìn thấy ven đường có mấy cô bé bị nhân viên công tác ngăn lại, đang liều mạng hướng cậu vẫy tay.
Tiểu Triệu ở bên cạnh nói: “Anh Lục, hình như là fans của anh.”
Vì vậy Lục Yên Đinh liền hướng các cô bé ấy đi tới, cậu nói với các nhân viên công tác: “Là bạn bè của tôi.”
Cậu có chút không khống chế được tâm tình của mình, gõ chữ rất nhanh, điều này dẫn đến khi cậu tỉnh táo lại, nhìn tin nhắn mình gửi đi liền rơi vào trầm mặc.
Bỗng nhiên chính là, rất muốn thu hồi lại tin nhắn.
Thời điểm cậu dự định thu hồi tin nhắn về, liền nghĩ, thu hồi về nhiều như vậy có phải là không hay lắm không.
Vì vậy không thể làm gì khác hơn là giả vờ trấn định, chờ Khúc Như Bình trả lời cậu.
Rốt cuộc, giống như ngọn lửa hy vọng bùng cháy lên vậy, cậu cũng nhìn thấy dòng chữ trạng thái “Đối phương đang nhập tin nhắn...”
Cậu không nhịn được khòng lưng xuống, khép hai chân lại, ngón chân sốt sắng mà cuộn lên, mím môi chờ đợi Khúc Như Bình trả lời.
Khúc Như Bình gửi tới hai cái emo ngón tay cái bật lên, trong bộ emo của wechat biểu thị cho like.
Ok, đây là phương thức trả lời tiêu chuẩn của người trung niên.
Lục Yên Đinh nhìn chằm chằm hai cái ngón tay cái này, trong đầu hiện ra vẻ mặt bình thản của Khúc Như Bình, nhịn không được bật cười.
Nói thật, cậu cảm thấy Khúc Như Bình thật đáng yêu.
Tiểu Triệu ở bên cạnh nói: “Ôi chao, anh Lục, anh xem này, mấy cô bé fans hôm nay tới tìm anh đăng ưeibo lên rồi này, lộ vài bức ảnh nhưng xem không rõ lắm, là bóng lưng của anh.”
Lục Yên Đinh đi qua, liếc một cái: “Ừ, rất tốt.”
Tiểu Triệu đưa điện thoại cho cậu xem, cô bé kia viết:
“A a a ngày hôm nay đã được ôm Yên Đinh ca ca! Anh ấy so với trên TV đẹp hơn rất nhiều! Người thật còn gầy hơn nữa! Da trắng lắm luôn, trên người còn thơm thơm nữa chứ! Còn cực kỳ tốt yêu cầu nào cũng được thỏa mãn! Hơn nữa còn cùng nhân viên công tác nói bọn tôi là bạn bè của anh! Tôi nói với anh ấy là tôi thích anh lắm, thế là tai anh ấy đều đỏ lên, cực kỳ đáng yêu! Tôi chết đứ đừ luôn tại chỗ! Ngày hôm nay quá tuyệt vời a a a a!”
Lục Yên Đinh bật cười, lộ ra hàm rằng chỉnh tề trắng bóc, cậu cười đến vui vẻ, đôi mắt đều híp lại: “Cô bé ấy viết rất tốt.”
Tiểu Triệu ngẩn ra nhìn: “Anh Lục…”
Lục Yên Đinh: “Làm sao vậy?”
Tiểu Triệu sờ mặt mình một cái: “Không có, anh hôm nay có lẽ tâm tình rất tốt.”
Lục Yên Đinh cười, tiếp tục cúi đầu lướt điện thoại: “Ừ, đây không phải là rất tốt sao?”