Như Khói Như Cát

Chương 46 : Ngôi nhà nhỏ trên biển

Ngày đăng: 10:29 18/04/20


Sau khi tập tiếp theo của《Gia Tộc Lâm Khách》phát sóng, chương trình lại lên hot search rồi.



Nhiệt độ cao nhất chính là đoạn video Sở Nghiêm Thư bị phun nước, nhóm anti-fans của cậu ta còn chế thành mấy cái meme thêm dòng chữ “Đừng phun tôi” vào nữa.



Cao trào là ở chỗ, chính Sở Nghiêm Thư cũng repost lại còn đính kèm chú thích “Hahahaha”, động tác này mang lại cho cậu ta không ít nhiệt độ, còn có những bình luận biểu thị “người qua đường chuyển thành fan”,  “anti-fan chuyển thành fan”, phần lớn đều cảm thấy cậu ta lần này tuy tự hắc chính mình nhưng tự nhiên lại thành ra hút thêm được fans.



Nhiệt độ lần này còn có Quan Nguyệt, buổi tốm hôm ăn thịt nai nướng chị ấy có hát một bài, hát không cần nhạc, lúc đó Lục Yên Đinh đã uống say trở về rồi nên không được nghe, lúc này cậu đang xem lại video, nhận thấy Thiên hậu của giới ca đàn đúng là tài xứng với danh, bài hát này hình như là bài mới của chị ấy, đã nói trước với bên tổ chương trình muốn nhân cơ hội PR, để đôi bên cùng có lợi.



Dưới bài weibo này còn có bình luận: “Hot search lần này không thấy Thi Nhân nữa rồi.”



Bình luận trả lời phía dưới được nhiều like nhất là: “Lần trước Thi Nhân cũng không lên hot search, cảm ơn.”



Tiếp theo là: “Bây giờ anti Sở Nghiêm Thư còn có ai like cho tôi không?”



Trong phòng nghỉ, Lục Yên Đinh mở phần siêu chủ đề của Thi Nhân ra dạo một vòng, cậu nhìn một chút, cắn đầu ngón tay, có khi còn cười lên hai tiếng.



@Hôm nay Thi Nhân đã công khai chưa: Chào các chị em, bởi vì chị em Thi Từ chúng ta lần này phần lớn đều như mắc phải bệnh tiểu đường, nên mị xin phép được giúp chị em bệnh nặng thêm bằng cách tổng hợp tất cả đường trong lần này nhá! Nhưng mà nhớ kỹ nhớ kỹ, chị em đừng đi đâu bình luận lung tung về Thi Nhân nha!



Cây to đón gió lớn, cụ thể có thế tham khảo nhà hàng xóm. Nhà chúng ta từ sau “bữa tiệc” lần trước, chị em đều có thời gian dài im ắng rồi, nhưng từ tập tuần này có thể thấy —— hai người họ là muốn ở bên nhau đó có biết không! Lần trước đều chỉ quan sát tổng kết về Nhu Nhu, nhưng lần này lão Khúc nhà chúng ta hiển nhiên là đã động! tâm! rồi! Nào nào, để mị tạm tổng kết mấy cục đường to tổ bố như sau:



1. Đầu tiên, lần này gặp nhau, Nhu Nhu của chúng ta vừa đến đã chào thầy Khúc rồi, trong mắt ẻm căn bản là không có ai khác cả [Ảnh][Ảnh], đồng thời có thể nhìn ánh mắt lúc này của thầy Khúc [Ảnh], lại nhìn ánh mắt anh ấy nhìn người khác [Ảnh][Ảnh][Ảnh], ừm, chị em tự hiểu đi nha ~
Vậy thì sự thất bại trong hôn nhân của cô gái, đối với lão Khúc là có ý gì? Tôi là hiểu như thế này: Những chuyện khi còn trẻ của lão Khúc chắc mọi người ít nhiều cũng đã biết, tôi cảm thấy đây là một đoạn cảm nghĩ của anh ấy, kết hợp với rất nhiều chi tiết nhỏ trong quyển sách này, chúng ta có thể thấy được, cách nhìn của cô gái này đối với người kia đã có sự thay đổi, cô ấy lúc mới bắt đầu thì là “tuy không đủ yêu thích, nhưng cảm thấy rất ngầu”, đến đoạn giữa lại cảm thấy “tựa hồ như không đẹp đẽ như vẻ bề ngoài của anh ta”, đến cuối cùng là hoàn toàn tỉnh ngộ: “người đàn ông này cả đời sống trong thanh xuân, không biết thế nào là trách nhiệm và việc mình phải gánh vác”, kết luận là, tôi cảm thấy lão Khúc đang ám chỉ người đàn ông kia là anh ấy khi còn trẻ.



Có rất nhiều người có thể sẽ hỏi, lão Khúc đâu có đánh phụ nữ, hơn nữa rất rõ ràng là anh ấy khi còn trẻ còn tệ hơn chàng trai kia nhiều lắm, thật ra ở đây không phù hợp với tác phong làm việc nhất quán của lão Khúc, anh ấy chính là rất thích tự làm xấu hình ảnh của mình, hơn nữa còn đặt bản thân ở vị trí thấp, mọi người còn thể xem các phỏng vấn của anh ấy thì sẽ biết sao tôi lại nói như vậy. Cộng thêm, một ít ngụ ý sẽ không hoàn toàn phù hợp với bản thể, ý tứ đến đây là cũng đại khái rồi.



Cho nên cô con gái của người bắt cá kia đã bỏ anh ta, tương ứng với việc buông bỏ anh ấy. Lão Khúc ở đây ám thị, là biểu thị rõ ràng anh ấy tán thành hành vi của Thi, đồng thời ngôi nhà nhỏ cuối cùng kia là lời chúc phúc của lão Khúc, cũng là điều anh ấy cho rằng khi Thi rời xa anh ấy sẽ càng tốt đẹp hơn.



Còn về chuyện “cha mẹ đặt đâu con ngồi đó”, càng giống như sự trói buộc của công chúng đối với cp Quốc Dân, cũng là sự trói buộc chính bản thân họ. Sẽ có người hỏi, sao lão Khúc lại tặng quyển sách này cho Nhu Nhu?



Thật ra đạo lý rất đơn giản, anh ấy muốn nói với Nhu Nhu rằng, quá khứ đã qua này anh ấy đã buông tay rồi, đó là “ngôi nhà nhỏ” của Thi, cũng sẽ là “ngôi nhà nhỏ” của lão Khúc và Nhu Nhu, anh ấy biết ba người bọn họ đến cuối cùng đều sẽ có được hạnh phúc, thông suốt mọi chuyện như vậy tôi mới thấy hợp với phong cách của lão Khúc.



Cuối cùng lại nói đến hàm nghĩa của ngôi nhà nhỏ, trong quyển sách, đây chỉ là một ngôi nhà nhỏ trên bờ biển, được viết thế này:



Là một ngôi nhà nhỏ, một ngôi nhà nhỏ xinh đẹp trên bờ biển, thuộc về cô, là một ngôi nhà nhỏ chân chính có lẽ rồi sẽ có một người cùng cô bầu bạn, đó có thể là tình yêu của cô, cũng có thể không, lần này cô, đến cuối cùng đã nắm giữ được giấc mơ của mình một cách hoàn chỉnh, ngôi nhà nhỏ này so với những mong ước ban đầu của cô có chút sai lệch, nhưng lại mang đến cho cô niềm vui sướng còn cao xa hơn nhiều so với tưởng tượng, rồi cô sẽ không chỉ có những thứ này, dù lúc này cô chỉ vẻn vẹn nắm giữ được những thứ này mà thôi.



Câu nói này sau khi tổng hợp lại và đọc tiếp, tôi cho rằng lão Khúc đã đem ngôi nhà nhỏ định nghĩa thành giấc mơ, tình yêu, cùng với cuộc sống phiêu bạt trên biển xem như là bến đỗ của đời mình, là nơi tránh đi giông bão của tâm hồn anh ấy, nhưng lúc này anh ấy đối với kỳ vọng về ngôi nhà nhỏ cũng không nỡ lòng nào mơ cao xa như vậy, bởi anh ấy đã phải trải qua quá nhiều quá nhiều sự thất vọng, nên đã đặt tâm tình của mình vào trạng thái bình yên, nhưng Nhu Nhu lại là cuộc gặp gỡ bất ngờ anh ấy không ngờ đến mà nhân sinh đã sắp đặt, điều này đã khiến cho anh ấy đối với việc có được tình yêu đã nhen lên chút hy vọng.



Mà anh ấy bây giờ đối với sự xuất hiện của Nhu Nhu là cảm thấy vui mừng, cũng hy vọng Nhu Nhu đến cuối cùng sẽ là chốn về của anh ấy. Đồng thời, anh ấy cũng chúc phúc cho Thi cũng có thể có được nơi chốn thuộc về riêng mình.



Trên đây là kiến giải vụng về của cá nhân tôi, hoan nghênh các bạn cùng trao đổi cách nhìn về vấn đề này.”