Niếp Môn

Chương 106 : Chứng cớ bị mất

Ngày đăng: 21:51 21/04/20


Dụng cụ y tế trong phòng hội nghị, không lớn, cũng không thoải mái.



Niếp Ngân cải trang thành bảo vệ, lấy danh nghĩa Niếp Hoán đi mời từng trưởng môn nhân trong Niếp môn, ngoại trừ Niếp Nhân Nghĩa đang thương tâm quá độ hắn cự tuyệt yêu cầu của Niếp Ngân.



"Vì tôi tham lam và xúc động thế nên con tôi mới chết, ở Niếp môn tôi đã mất đi thứ quý giá nhất, tôi không nghĩ như vậy, không nghĩ đứa ngốc đó lại ở trong này, từ nay về sau tôi và Niếp môn sẽ không còn quan hệ nào nữa, Niếp Ngân, cậu quả nhiên là người đàn ông xuất sắc trong Niếp môn, bất quá tôi cũng chỉ có thể chúc phúc cho các người bình an vượt qua kiếp này, nhưng cái khác tôi làm không được." Niếp Nhân Nghĩa để lại một câu, liền ôm lấy người con trai đã chết mà hắn yêu thương, trầm trọng rời đi.



Niếp Ngân không ngăn cản, chỉ đứng ở tại chỗ lẳng lặng nhìn bóng dáng Niếp Nhân Nghĩa rời đi, trong lòng nhưng nổi lên một trận đau đớn, cũng không phải bởi vì Niếp nhân Nghĩa mất con, mà trong đầu hắn không tự giác hiện lên cha mẹ của Lãnh Tang Thanh.Xem Phim hoat hinh anime online



Cái loại mấy đi người thân này rất đau đớn, hẳn được cho là sát thủ thế giới nhưng cũng cảm thấy khó chịu, sườn mũi hắn thầm thở dài một hơi.



Trừ bỏ hắn ở bên ngoài, còn lại mọi người đến đã đông đủ, nhìn thấy Niếp Nhân Quân rõ ràng đứng ở nơi đó, tất cả đều lắp bắp kinh hãi nhưng cũng không làm được gì.



Thân thể Niếp Nhân Hằng to tròn, căng mọng, ngồi ở chỗ kia chân còn gác lên ghế, làm cho ghế dựa vang lên tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt: "Đây là ông có ý gì, lúc giờ phạt ông dùng thủ thuật để che mắt sao? Ông không phải hẳn là đã chết rồi sao?"



Niếp Nhân Quân nghẹn miệng, một bộ khinh thường nhìn Niếp Nhân Hằng: "Tôi đã sớm nói qua, ông chết ngày nào thì tôi vẫn còn sống khỏe mạnh."



"Sao, sao lại như thế được? Quy củ Niếp môn cũng không thể tùy tiễn giẫm lên như vậy được." Cha Niếp Thâm, Niếp Nhân Thịnh cũng đã mở miệng, hắn luôn luôn trầm mặc âm lãnh nhưng đối với chuyện này cũng thực bất mãn.



Niếp Nhân Quân cười lạnh một tiếng, nhìn mỗi người đang ngồi: "Lúc trước tôi nói rồi sẽ cho mọi người một lời giải thích, còn chưa giải thích xong, tôi sao có thể chết được, hơn nữa lần trước là Rawson giết người đổ cho tôi, tôi phải cho các người biết một chân tướng vô cùng thú vị và để giải oan cho tôi."




Bên kia, Niếp Tích cầm khẩu súng thượng hạng, chỉ vào Rawson: "Tốt lắm, ông đã dám đến, tôi sẽ khiến cho ông có biết vì sao chúng tôi bức ông tới đây."



Niếp Ngân cầm cánh tay Niếp Tích, vỗ vỗ đem cánh tay hắn cầm súng hạ xuống: "Không nên xúc động."



Rawson thực khoa trương hai tay khua lên, lớn tiếng quát: "Giết tôi? Có thể. Nhưng cậu vì sao muốn giết tôi? Chỉ là vì muốn che dấu tội ác ngập trời của mình sao, để tôi thay cậu chịu tôi sao?"



Niếp ngân cắn chặt hàm răng, ánh mắt khiếp người, hắn biết rõ bây giờ chưa thể giết Rawson, nếu giết hắn hì chân tướng sẽ không được làm rõ, giết người này chỉ rước lấy phiền toái, các chưởng sự nhân đều như vậy, nói chưa rõ ràng thì sẽ không dứt chuyện.



"Niếp Nhân Thế rõ ràng chính là ông giết, không chỉ có như thế, ông còn tự mình mua vũ trang, tính nuốt diệt Niếp môn." Niếp Tích quát to một tiếng, sau đó lôi Isabella ra, "Bác ấy là có thể làm chứng!"



"A? Phải không?" Rawson cười gian, nhìn Isabella.



Isabella vạn phần khủng hoảng, cái gì cũng không nói, sợ tới mức trốn sau Niếp Ngân.



Giờ phút này, điện thoại Rawson vang lên, hắn nhìn thoáng qua dãy số, cười càng thêm cuồng vọng, sau đó tiếp điện thoại: "Kêu vài vệ sĩ đắc lực nhanh chóng đến phòng hội nghị lầu hai, người khác gắt gao bảo vệ cửa cho tôi."



Ngắt điện thoại, hắn cuồng vọng nói: "Ha ha ha, tôi khuyên các vị chưởng sự nhân ròi đi, mặc kệ hợp không hợp quy củ nhưng hôm nay tôi nhất định phải giết chết ba người bọn họ, để báo thù rửa hận cho chủ nhân!"