Niếp Môn
Chương 149 : Không thể ức chế được ghen tỵ
Ngày đăng: 21:51 21/04/20
Tia chớp rất nhanh chóng lướt qua thủy tinh.
Bóng dáng người đàn ông rộng lớn cũng trong phút chốc ngừng lại.
Hắn một bàn tay to để trên khóa cửa, một bàn tay to khác lại chậm rãi nắm chặt, có một cái chớp mắt như vậy, hắn cho dù rất muốn cũng không quay đầu lại rời đi, nhưng, cô tỉnh lại, tiếng nói ôn nhu vang lên từ phía sau hắn, hai chân hắn như bị đóng đinh trên mặt đất, rốt cuộc hắn không thể đi được.
"Ngân..." Lãnh Tang Thanh nương theo ánh sáng ngoài cửa sổ, không thể tin nhìn người đàn ông lẳng lặng đứng đó, trái tim bắt đầu đập mạnh, như có con dao không ngừng va chạm vào ngực cô, xuống giường, cả người đều cứng ở bên giường chờ đợi.
Cô rất muốn đi lên, nhưng lại sợ chỉ là mộng đẹp một hồi.
Người đàn ông đứng đó hơn nữa ngày mới hơi hơi nghiêng mặt, ánh sáng của sấm chiếu rọi rõ sườn mặt của hắn, mỗi một độ cong đều như được dao nhỏ điêu khắc, hắn không thấy hướng cô, chỉ có cái sườn mặt như vậy, lại đủ để làm người ta đau lòng.
Lãnh Tang Thanh nhìn chằm chằm sườn mặt người đàn ông nửa ngày, rất nhanh, trên mặt nổi lên rung động cùng ân ẩn vui sướng thật lớn lại chậm rãi biến mất, thân thể cương trực cũng trở nên thất vọng mà vô lực.
Thật lâu sau, cô hít sâu một hơi, nhẹ giọng nói: "Không phải nói ba ngày nay sẽ không tới sao?"
Cô sao lại buồn cười như vậy nửa đêm lại tưởng hắn là Niếp Ngân, người đàn ông kia, đã bị người tuyên cáo là tử vong, cho dù thật sự trở về, sợ cũng chỉ là Quỷ Hồn.
Tâm tư Niếp Tích làm sao không biết?
Hay là sợ cô đổi ý, cho nên mới nghĩ đến thăm.
Thân hình người đàn ông cứng đờ, lúc này đây, hoàn toàn đem thân mình vòng lại, nhìn Lãnh Tang Thanh, ánh mắt khó có thể dùng ngôn ngữ để tả.
Như trả lời vấn đề của Lãnh Tang Thanh, hoặc như là thình lình thông báo.
Lãnh Tang Thanh nhìn hai mắt người đàn ông, đôi mắt chân thật, tràn ngập thâm tình ngóng nhìn, thật sự làm cô lại lâm vào ảo giác lần nữa, khi nghe câu này trái tim trong lòng cô đập lợi hại, những lời này ngày trước hắn cũng nói, nhưng chưa từng giống như đêm nay làm cô lâm vào bên trong khủng hoảng thật lớn.
Đúng vậy, cô khủng hoảng!
Bởi vì cô phát hiện, không biết vì sao Niếp Tích lại có thể gây cho cô một loại cảm giác giống như vậy, một loại chỉ có Niếp Ngân mới có thể tạo ra cho cô!
Vì sao lại như vậy?
Người đàn ông tiếng hít thở ngay tại bên tai, rất nặng lâu dài, "Nói em yêu anh."
Lãnh Tang Thanh đột nhiên trừng lớn hai mắt, môi anh đào run rẩy, tiếng nói người đàn ông nghe thật tốt, cảm giác bất đồng cho dĩ vãng, nhưng mà, làm cô khó có thể kháng cự ỷ lại.
"Em... Em yêu anh..." Cô không biết vì sao lại nghe lời hắn như vậy, ban đêm đơn giản mà thâm thúy này quá mức mê hoặc?
Người đàn ông cúi đầu xuống, ở bên tai cô than nhẹ, như một loại thỏa mãn, hoặc như ôn nhu kiều diễm, khiến cho cô đột nhiên cảm thấy bên trong thân thể mình cũng có chút khô nóng, cố nén e lệ đẩy cánh tay hắn ra.
Nhưng người đàn ông cơ bắp kiên cố cùng làn da nóng bỏng lại làm cho cô giống như đụng phải liệt hỏa bay nhanh chóng rơi vào cánh tay, người đàn ông lại dường như cảm nhận được non mềm tốt đẹp trong lòng, hoặc là vì tham luyến thân thể như tơ lụa của cô càng làm hắn ôm chặt hơn.
Thân thể hai người vặn vẹo sau lại càng thêm phù hợp, người đàn ông để khuôn mặt mình vùi vào gáy cô, một bàn tay nóng bỏng chạy trên người cô.