Niếp Môn

Chương 155 : Hôn lễ (2)

Ngày đăng: 21:51 21/04/20


Mọi người đều xì xầm, nhưng càng còn nhiều náo nhiệt đều xem. Đó là Niếp Thâm đã mở miệng, lười biếng tà mị: "Niếp Tích, sao anh lại không cẩn thận như vậy? Muốn một hôn lễ hoàn thiện, ít nhất cũng phải giải quyết tình nhân cũ chứ." Dù sao thời gian coi như dư dả, hắn rất vui lại được nhìn trò hay trong giây lát. 



Sắc mặt Niếp Tích lạnh lùng, vừa muốn mở miệng, lại nghe thấy một giọng nói truyền tới, giọng nói này trầm thấp mà hữu lực, hấp dẫn toàn bộ ánh mắt người. Dương quang như tản ra trên thân ảnh của hắn, tất cả mọi người đều khiếp sợ từ chỗ ngồi đứng lên! 



"Cuộc hôn lễ này, ngày từ đầu đã không nên cử hành!" 



Cửa giáo đường chậm rãi đẩy ra, ánh nắng bên ngoài mãnh liệt đến chói mắt, thân ảnh người đàn ông đứng ở trước cửa được chiếu ra thật dài, trực tiếp hiện lên trên mặt thảm đỏ, gây cho mọi người cảm giác áp lực rất lớn. 



Người đàn ông mang bộ tây trang tối màu, bởi vì thời tiết rét lạnh, lại phối hợp sắc màu của áo, góc áo vì gió mà hơi bay bay, đôi mắt hắn giống như bộ tây trang đó, thâm thúy hắc ám. 



Hắn tiếng nói không cao không thấp, lại đủ để kinh động toàn hội trường, mỗi một bước đi lại lộ ra cảm giác quyền uy. 



Ánh mặt trời lệch khỏi quỹ đạo sườn mặt của hắn, làm cho toàn hội trường có thể nhìn rõ khuôn mặt của hắn! 



Lộ ra hai chú rể có khuôn mặt giống nhau đúc! 



"Đây... Anh ta, anh ta là Niếp Ngân?" Mọi người kinh ngạc. 



"Anh ta còn chưa có chết! Anh ta còn sống!" Mọi người kinh ngạc hô lên. 



"Ông trời... Điều này sao có thể?" 




Là hắn đã trở lại... 



Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm mà nhìn một màn này, Niếp Ngân tìm được đường sống trong chỗ chết lại xuất hiện ở trước mắt mọi người, một màn này đã đủ để làm người ta kinh ngạc, càng kinh ngạc là, hắn lại khác thường đến quấy rối hôn lễ của em trai mình, chỉ vì một cô gái? 



Đây là tính cách Niếp Ngân sao? 



Ánh mắt bọn họ đã nhìn hết lên người Lãnh Tang Thanh, tính cả Niếp Tích cũng giống vậy, hô hấp của hắn bắt đầu trở nên dồn dập, tay nắm chặt 



Niếp Ngân nhìn bộ quần áo cưới của cô gái trước, hắn chỉ biết, khi cô mặc thêm áo cưới xong sẽ xinh đẹp làm người ta hít thở không thông, nhưng mà, bộ áo cưới này hắn muốn cô cởi ra! 



"Thanh Nhi, nếu em còn hận anh, hãy nổ súng, nếu em còn yêu anh, thì hãy đi theo anh." Giọng nói của hắn trầm thấp quanh quẩn trên dưới giáo đường, xoay quanh ở đỉnh đầu Lãnh Tang Thanh, như bàn thạch nặng nề mà đặt khẩu súng vào tay cô. 



Lí trí Lãnh Tang Thanh trở lại, nhìn Niếp Ngân, cố gắng thu lại nước mắt, nhưng mà vô dụng, cô càng nhìn hắn lại càng muốn khóc, rốt cục, cô làm hành động, một cái làm toàn hội trường đều lâm vào chép miệng! 



Cô đột nhiên cầm lấy súng lục, trực tiếp chỉ vào Niếp Ngân, họng tối như mực thẳng vào mi tâm của hắn! 



Niếp Tích ở bên cạnh khiếp sợ trừng lớn hai mắt, ngay cả Tu Nguyệt cũng sợ tới bịt kín miệng, không khí ồ một tiếng lớn, sợ Lãnh Tang Thanh không cẩn thận khai súng, bắn chết Niếp Ngân. 



Mà sắc mặt Niếp Ngân không chút thay đổi, thủy chung vẫn nhìn mặt cô, đôi mắt thâm thúy đen như đêm không chút gợn sóng, tựa hồ đối với hành động trước mặt của cô không chút ngoài ý muốn, cứ lẳng lặng đứng ở tại chỗ nhìn cô như vậy, đôi mắt vẫn nồng đậm cưng chiều.