Niếp Môn
Chương 70 : Ngải Tư
Ngày đăng: 21:50 21/04/20
Editor: Mã Mã
Chú thích: Ngải Tư= Ace
Trên chiếu bạc.
Đại Hồ Tử bắt đầu thu thập đứng những thành phẩm của mình, tính rời đi, nhìn hắn có chút bối rối, trong lòng nhất định là có chuyện gì.
Còn hai cái người kia, Đại Hồ Tử luôn luôn thắng tiền bọn họ, mà bây giờ còn có người tự mua thua, đây chính là vận thế đại nghịch chuyển a, nhưng làm sao hắn dễ dàng tha cho mình.
Bất đắc dĩ, Đại Hồ Tử lại ngồi xuống, ra vẻ bình tĩnh, nhưng vẫn trốn tránh ánh mắt Niếp Tích.
Vài hiệp sau, hắn còn hai trăm vạn, mà trên mặt bàn Niếp Tích xây cao thành “Ma thiên đại lâu”.
“Chẳng lẽ truyền thuyết đổi vận? Hừ hừ, vẫn là......”
Niếp Tích vẫn luôn tin tưởng vào trực giác của mình, hắn vẫn chăm chú nhìn nhất cử nhất động của Đại Hồ Tử, đối với người này hắn có cảm giác rất quen thuộc, làm cho đáy lòng hắn nghi hoặc không thôi.
Này hai người kia đi đánh bài thắng bây giờ đã trở lại, Đại Hồ Tử âm trầm cầm lấy chiến lợi phẩm đáng thương của mình, cuống quít đứng dậy rời đi.
Niếp tích nghếch đôi mày kiếm lên,cười xấu xa, đi tới phía Đại Hồ Tử lấy hai chân, ở thang lầu nghiêng người phía trước chặn đường đi của Đại Hồ Tử, cánh tay thực tự nhiên để trên bờ vai của hắn, trên mặt lộ vẻ tà mị.
“Hải!”
“Hải cái gì hải!” Đại Hồ Tử không kiên nhẫn nói một câu, tránh né Niếp Tích.
Niếp Tích sửng sốt, theo sát sau đó.
“Ngươi rất giống......”
“Giống cái gì giống!” Đại Hồ Tử không khách khí cắt ngàng lời nói của Niếp Tích.
Niếp Tích nghe hắn nói câu này, nhưng lại không tự giác được nở nụ cười đi tới gần Đại Hồ Từ dùng sức véo hai má hắn, mặt Đại Hồ Tử bị véo lỗ ra hàn răng, hai mắt thì híp lại, ngay cả lỗ mũi cũng bẹt ra.
Còn không nói xong, đã bị Ngải Tư gắt lời.
“Uy, tôi phải nói trước với cậu, giúp đỡ thì có thể, nhưng tôi không muốn ở cùng cậu, cậu không được tới gần tôi, cậu là khắc tinh của tôi, cậu ở bên cạnh tôi là không có chuyện gì tốt cả.”
“Ha ha ha!” Niếp Tích cất tiếng cười to, tà mị theo dõi hắn, trong ánh mắt có một tia uy hiếp:“Vậy muốn xem biểu hiện của ngươi, nhưng tôi cảm thấy ở bên cạnh cậu thật vui vẻ. Bất quá tôi không thể ký giải, vì cái gì vừa thấy tôi, đổ vận của cậu liền trở nên như vậy kém.”
Ngải Tư liếc mắt nhìn hắn:“Nói đi, chuyện gì?”
“Biết kia hiện tại tổ chức đổ vương đại tái sao?” Niếp Tích hơi thu lại ý cười, nghiêm trang nói.
Ngải Tư có chút khó hiểu nhìn Niếp Tích:“Sao vậy? Cậu muốn đi trận đấu đó?”
Niếp Tích lắc đầu, bình tĩnh nói với hắn:“Không không không, là cậu đi trận đấu, tôi chỉ là người trợ lý, đi theo bên cạnh cậu.”
Ngải tư trước mắt bay ra càng nhiều dấu chấm hỏi:“Đây là cái gì ý tứ? Vì cái gì không chính mình đi đổ?”
Niếp Tích nhún vai, có chút xấu hổ:“Cậu cũng biết, tôi mang danh đổ kĩ, khả năng ngay cả đứng bên ngoài cùng không được, nhưng mà tôi phải sẽ ở khách sạn.”
Ngải Tư có chút hiểu được, nếu có chút đăm chiêu loát đuôi lông mày:“Bởi vì nơi đó hiện tại không tiếp đãi khách lạ, không thì chừa cấp tham gia trận đấu nhân trụ, cho nên cậu hy vọng tôi thắng hoàn bên ngoài rồi vào sau, có thể thuận lợi để cậu đi vào, phải không?”
Niếp Tích vừa lòng ngật đầu.
Ngải Tư trên mặt biểu tình trở nên có chút khó xử, thật cẩn thận hỏi một câu:“Nếu không đi, sẽ thế nào?”
Tiếp theo lại lập tức bổ sung nói:“Ta cải trang thành dạng này, không nghĩ cậu có thể nhận ra tôi, hiện tại tôi đi tham gia trận đấu, thực dễ dàng bị người ta tra ra con bài chưa lật.”
Niếp Tích không có trả lời hắn, hiện giờ rất nghiêm tức, làm cho người ta không rét mà run.
Nhìn biểu tình Niếp Tích, Ngải Tư bất đắc dĩ thỏa hiệp.
“Tốt lắm, cho tôi hỏi một chút.”