Niếp Môn
Chương 85 : Tình cảnh nguy hiểm
Ngày đăng: 21:50 21/04/20
Cái gì? Không thấy Thanh Nhi!!!
Tinh thân Niếp Tích chợt căng thẳng, sợ hãi,hỗn loạn, oán giận tất cả đều sôi nổi biểu hiện lên sắc mặt hắn.
Niếp Ngân không để ý đến hắn, đôi mắt chim ưng tuần tra một vòng đại sảnh, trên cơ bản hắn xác định Lãnh Tang Thanh đã bị bắt đi rồi, bởi vì không khí đại sảnh giờ phút này bất đồng với lúc hắn rời đi, phạm vi trong tầm mắt đã không nhìn thấy một người, cửa lớn khách sạn cũng vô cớ bị khóa lại, xem ra đối phương đã hành động trước.
Khuôn mặt hắn chợt trở nên âm lạnh cực độ, hai mày kiếm trầm xuống, hai mắt bên trong rực sáng nhìn xung quanh, thật giống như núi lửa bùng nổ trong đêm, dần dần cả người tản mạn một cỗ hung thần sát khí, càng ngày càng giống như một dã thú đói khát.
“Thanh Nhi không phải đã rời khỏi chúng ta sao? Hai người sao lại đi cùng nhau? Biết nguy hiểm như vậy, sao anh còn mang cô ấy đến?” Niếp Tích phẫn nộ trách cứ anh mình, cả người rất kích động, có lẽ chính hắn cũng không nhận thấy điểm ấy.
Niếp Ngân có chút mờ mịt, quay đầu lại nhìn Niếp Tích:“Em vì sao lại kích động như vậy? Anh mang cô ấy vì nghĩ có thể đem an toàn cho cô ấy.”
“Nhưng mà anh biết rõ nơi này nguy hiểm......”
Niếp Tích còn chưa nói xong, đã bị Niếp Ngân hét lớn một tiếng đánh gãy lời nói:“Hôm trước anh vào Niếp môn đem cô ấy cứu ra, cho nên bây giờ cũng phải mang cô ấy theo bên người!”
“Cái gì? Niếp môn!” Niếp Tích sợ hãi than một tiếng, hai mắt híp lại, trong mắt có chút tơ máu, cầm nhanh súng thủ sẵn, phát ra tiếng vang “Khanh khách”.
Niếp Ngân không ngừng tuần tra nhìn bốn phía, hắn chậm rãi lấy điện thoại ra, ấn số điện thoại của Lãnh Tang Thanh, rồi để điện thoại đặt bên tai.
Bên trong điện thoại vừa vang lên một tiếng, thì chỉ nghe một tiếng “Pàng!”, Niếp Ngân nhanh chóng lùi về phía sau, đầu suýt nữa trúng đạn, bất quá viên đạn lại bắn trúng điện thoại trong tay hắn, điện thoại trong tay hắn nhất thời bạo tứ phân ngũ liệt, vỡ nát ra.
Còn Niếp Tích cấp tốc chạy tới cửa lớn khách sạn, đem chốt cửa mở ra, nhưng lúc tay vừa mới đụng tới cái nút, cái nút đã bị một viên đạn bắn thủng, tóe ra lửa.
Ngay tại giờ khắc này, đạn rơi như mưa bay xuống, hai anh em dùng hết toàn thân khí lực chạy tới lấp sau cây cột, chỉ cần chậm một chút một giây mọi chuyện đều sẽ khác.
“Nhất định là La Sâm mời lính đánh thuê!” Niếp Tích gầm nhẹ một tiếng.
Niếp Ngân vẫn duy trì bình tĩnh như cũ, trong đầu nhanh chóng nghĩ ra mọi biện pháp, thang lầu ngay tại trước mắt không đến mười thước, nhưng hiện tại tùy tiện lao ra thì hẳn sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Tất cả âm thanh gắn lại, giống như hợp thành một thể, đinh tai nhức óc, mà tránh ở mặt sau cột đá dù sao cũng không phải kế lâu dài, đá không ngừng bị bắn, thạch tiết bay loạn, hơn nữa càng ngày càng trắng, cũng sắp đạt tới trình độ bị bắn thủng, tánh mạng hai người như lửa sém lông mày.
Niếp Tích cầm cánh tay Niếp Ngân, đôi mắt ngưng trọng chưa bao giờ như lúc này:“Em nhảy ra bên trái, dẫn dắt rời sự chú ý của bọn họ, anh chạy nhanh lên thang lầu, vô luận thế nào cũng phải đem Thanh Nhi cứu ra!”
Niếp Ngân ngẩn ra, túm lấy áo Niếp Tích:“Không được xúc động! Em hiện tại đi ra ngoài nhất định sẽ mất mạng!”
“Không còn biện pháp khác, nếu không cả hai chúng ta đều phải chết ở chỗ này.” Niếp Tích bỏ cánh tay anh mình ra, rất kiên quyết, làm tư thế chuẩn bị chạy.
Hai tay Niếp Ngân vung lên, chuẩn bị ôm lấy Niếp Tích, ngăn cản hắn.
Đúng lúc này, chỉ nghe một tiếng “Oanh!”, một chiếc xe thiết giáp ngạnh tàng phá cửa lớn khách sạn, tiến vào, thứ này hai anh em đã gặp qua, nhưng thân ảnh lại không quen, sau đó một người đi ra, tuần tra một vòng, tìm được thân ảnh hai anh em, an tâm cười cười.