Nợ Hồng Nhan (Yên Chi Trái)
Chương 18 :
Ngày đăng: 11:00 18/04/20
Hiện giờ chuyện này đến đây coi như kết thúc, không có chứng cứ trực tiếp chứng minh Bách Lí Thiên Hùng nhúng tay can dự vào. Giang Thanh Lưu cũng chỉ đành tạm thời gác lại, suy cho cùng Trầm Bích sơn trang có thể coi là có vô số kẻ thù, thành thực mà nói, chuyện bị tấn công thế này là quá bình thường.
Buổi tối, Đan Vãn Thiền chuẩn bị đi ngủ, thì Giang Thanh Lưu gõ cửa bước vào. Hắn cởi áo khoác, Đan Vãn Thiền liền hầu hắn thay y phục, Giang Thanh Lưu nắm chặt lấy tay nàng: “Gần đây vất vả cho nàng rồi.”
Trước đây khi nghe hắn nói những lời này, Đan Vãn Thiền nhất định sẽ cảm động vô cùng. Nhưng hôm nay nàng lại chẳng cảm nhận được chút nào: “Vãn Thiền không thấy vất vả gì cả.”
Giang Thanh Lưu là người thế nào chứ, khả năng nhìn sắc mặt nghe giọng điệu của hắn là lợi hại nhất, hắn đương nhiên nhận ra sự lạnh nhạt của Đan Vãn Thiền, bất giác liền thở dài. Cả hai nằm xuống chiếc giường thêu.
Bình thường thời gian hai người thân mật vốn dĩ không nhiều, giờ ngủ cùng với nhau, Giang Thanh Lưu khó tránh khỏi có chút mong nhớ. Ánh nến vừa tắt, hắn liền ôm lấy nàng. Những lúc thế này Đan Vãn Thiền của trước đây tuy ngượng ngùng nhưng lại nồng nhiệt. Ấy vậy mà hôm nay khi hắn hôn nàng, Đan Vãn Thiền lại ngửa ra sau, lảng tránh hắn.
“Phu quân……” Nàng hơi do dự, cuối cùng vẫn giãy ra khỏi vòng tay hắn, “Thiếp hơi mệt, đi ngủ thôi.”
Sau đó nàng quay người lại, nhắm mắt ngủ.
Ngày hôm sau, Giang Thanh Lưu dậy sớm theo thói quen, việc đầu tiên là đến hậu viện luyện kiếm. Tuy rằng nội lực vẫn chưa khôi phục lại được, nhưng hắn vẫn không bỏ thói quen luyện võ. Trong trang còn có việc nên Tô Giải Ý phải đi giải quyết, Cung Tự Tại và Mai Ứng Tuyết cũng phải trở về sư môn, báo cáo tình hình với các bậc trưởng bối, ăn xong bữa sáng là lên đường đi ngay.
Giang Thanh Lưu tiễn bạn tốt đi rồi, quay trở về phòng ngủ. Đan Vãn Thiền cũng vừa mới dậy, đang mặc quần áo. Nhìn thấy Giang Thanh Lưu bước vào, nàng liền đi tới đằng sau tấm bình phong, rất nhanh đã quần áo chỉnh tề bước ra. Giang Thanh Lưu coi như chưa từng xảy ra chuyện gì nói: “Lâu rồi không ra ngoài, hôm nay thời tiết rất đẹp, chúng ta ra ngoài đi dạo đi.”
Hiển nhiên là Đan Vãn Thiền rất vui đáp: “Được, thiếp cũng đang muốn bảo Lãnh Âm đi lĩnh một ít tơ lụa.”
Đại khái Giang Thanh Lưu cũng biết chưởng quầy cửa hàng vàng bị người ta làm gì. Hắn chỉ vào Khổ Liên Tử và Bạc Dã Cảnh Hành, những nhân vật từng là Đại boss trong trí tưởng tưởng thời thơ ấu của mình, nhưng lại làm ra những loại chuyện mất hết tự trọng này. Giang minh chủ quả thực đã tức đến nỗi đỉnh đầu bốc khói: “Ta nói các ngươi, cả hai người các ngươi, đều là tiền bối trong ma đạo, lẽ nào không muốn giữ chút thể diện nào sao?! Chỉ vì cái ống điếu hơn ba trăm lượng, mà không ngại sử dụng đủ những chiêu trò bẩn thỉu! Thế thì có khác gì đám trộm cắp đầu đường xó chợ hả?!”.
Bạc Dã Cảnh Hành và Khổ Liên Tử đưa mắt nhìn nhau, Khổ Liên Tử không hiểu gì đáp: “Điều khác biệt chính là, bọn ta hơn đám trộm cắp đầu đường xó chợ ấy ở bản lĩnh.” Sau đó ông ta nhìn Bạc Dã Cảnh Hành, “Cái chức võ lâm minh chủ của hắn là do bốc thăm mà có à? Sao ngay cả cái này cũng không hiểu?”.
Giang Thanh Lưu đi thẳng tới tiểu viện của Đan Vãn Thiền, lúc bước vào phòng của nàng, gân xanh trên trán vẫn còn gồ lên nhảy loạn xạ.
Vừa hay Đan Vãn Thiền đang thêu túi thơm, ướm ướm thử thử trước gương đồng. Giang Thanh ngồi trước bàn một lúc lâu, ngắm nụ cười tươi tắn như hoa nở của thê tử, cuối cùng mới tỉnh táo lại hỏi: “Đang làm gì vậy?”.
Đan Vãn Thiền háo hức đáp: “Phu quân, chàng nói xem liệu tiểu Cảnh có thích màu của chiếc túi thêu này không?”.
Giang Thanh Lưu nhấc tay ra sức bóp trán: “Nàng thêu túi, thơm, cho nàng ta?”.
Đầu mày khóe mắt của Đan Vãn Thiền đều mang ý cười: “Phải, nàng ấy dùng đồ đạc kén chọn lắm, thiếp thêu tận bốn cái, mà chẳng cái nào nàng ấy ưng cả.” Giang Thanh Lưu quả thực tức đến nổ phổi, sau đó Đan Vãn Thiền chỉ vào bốn chiếc túi được thêu cực kỳ tinh tế khéo léo kia bảo, “Bốn cái túi kia nàng ấy không thích, phu quân chọn một cái mà đeo.”
…….
Gân xanh trên trán ơi, xem ra bọn mày cứ tiếp tục nhảy loạn xạ nữa đi!