Nọa Nhược Vui Sướng (Nọa Nhược Đích Khoái Nhạc)

Chương 3 : Đêm động phòng hoa chúc 1

Ngày đăng: 05:03 19/04/20


Đinh đinh



“A lô…”



Giọng nói ngái ngủ đầy uể oải, Phan Tuấn Vỹ lần lần tìm cái điện thoại trong bóng đêm.



“Ba, là con.”



“Mỹ Mỹ?”



Phan Tuấn Vỹ mở ngọn đèn đầu giường, cầm chiếc đồng hồ báo thức lên nhìn, nhận ra mới mười hai giờ rưỡi.



“Có chuyện gì vậy? Sao muộn thế này rồi còn gọi? Con ở Malaysia ổn không?”



“Không ổn, chẳng ổn tí nào, ba, mau mặc quần áo ra khỏi giường, con muốn ba lên xe chạy ngay đến nhà Đạo Đức cho con.”



“Cái gì?”



Phan Tuấn Vỹ nghe cái tên với mình còn khủng bố hơn cả Bin Laden, nhất thời hết cả buồn ngủ, cả người run lên bần bật



“Ba, ba chuẩn bị quần áo đi, trước khi con về nước, con muốn ba ở nhà Đạo Đức giúp con theo dõi anh ấy, quyết không thể để con hồ ly tinh nào tranh thủ được hết.”



“Mỹ Mỹ… con… con nói cái gì thế? Ba… ba chẳng hiểu con nói gì cả?”



Ông trời phù hộ, không biết công phu giả vờ ngớ ngẩn của mình có tiến bộ hay chưa?



“Ba, con cảnh cáo ba nha, đừng có giả vờ ngớ ngẩn với con, con chẳng có tâm trạng đùa với ba đâu. Cơ sở ngầm con sắp đặt bên cạnh Đạo Đức báo cho con hay, sáng sớm hôm nay con vừa bước chân lên máy bay, lập tức có năm sáu đứa con gái không đứng đắn quấn lấy anh ấy không rời, quả thực làm con cuống chết được! Ba, mấy ngày này ba phải giúp con quản anh ấy, tuyệt không cho anh ấy có cơ hội lăng nhăng lêu lổng với mấy con hồ ly kia!”



“Mỹ Mỹ, nếu… nếu cái tên… Âu Dương tiên sinh đó lăng nhăng như thế, con tốt nhất là đừng lấy hắn ta nữa, hắn ta tuyệt đối không phải người chồng tốt đâu.”



Không chỉ có thế đâu, hắn còn là một đại sắc ma nam nữ đều ăn!
Anh đang nằm mơ…



Phan Tuấn Vỹ cho rằng mình nhất định đang nằm mơ, trong thực tại, sao anh có thể miệng thì ngậm hạ thể dơ bẩn của đàn ông, lại còn dưới sự hút hoang *** vô sỉ của hắn cảm thụ được vui vẻ đến thần hồn điên đảo chưa từng có thế này?



Đúng, nhất định là anh đang mơ… nhất định thế …



Nhưng trong nháy mắt anh bị đạp trở về hiện thực tàn khốc



Âu Dương Đạo Đức vươn tay cầm lấy hai quả cầu khéo léo tinh tế căng tròn của anh, nhéo mạnh



“A”



Phan Tuấn Vỹ ngửa đầu thét lớn, chỉ cảm thấy máu thịt toàn thân tựa như đều bị đẩy hết ra ngoài, cả người anh không ngừng co quắp, trong miệng ác ma bắn không chừa một giọt…



Âu Dương Đạo Đức nuốt vào chất lỏng ngọt ngào mà hắn chưa từng nếm qua, quay người đưa thân thể mềm nhũn của anh xoay lại, ngồi ở phía trên bắt đầu xoạt xoạt ra vào cái miệng nhỏ nhắn của anh.



“Ngô ngô… Ân ân…”



Phan Tuấn Vỹ cả người mềm nhũn từ lâu, chỉ có thể vô thức mở lớn miệng, thuận theo bản năng hút, liếm, mút cái sinh vật đang không ngừng nhúc nhích trong miệng…



“Ô… nai con hút giỏi quá… A… Cố sức… A a… quá tuyệt vời… nai con ”



Âu Dương Đạo Đức gầm nhẹ một tiếng, trong miệng nai con phun trào toàn bộ dục vọng…



Xong… mình cũng thành biến thái mất rồi, không chỉ trong miệng một tay biến thái đạt cực khoái, còn vui sướng nuốt hết cái thứ dịch buồn nôn của hắn?



Xong… mình xong rồi…



Phan Tuấn Vỹ ngất đi trong nỗi hổ thẹn cực độ…