Nọa Nhược Vui Sướng (Nọa Nhược Đích Khoái Nhạc)

Chương 38 : Thủy tích bất lậu 2

Ngày đăng: 05:03 19/04/20


Nghĩ đến những lời chủ nhân quẳng lại trước khi đi, có một con nai con không nhịn được mà thấy sầu hết cả lòng.



Làm sao bây giờ? Làm sao bây giớ? Mình sắp không kìm nổi nữa rồi.



Cơ mông đã co lại đến mức tê hết cả đi, sắp mất hết cảm giác đến nơi rồi, ngẩng đầu nhìn cái đồng hồ, anh bi thương nhận ra còn tận ba mươi phút dài lê thê mới đến thời gian hạn định, nếu mà không có một đống đồng nghiệp ngồi bên cạnh, Phan Tuấn Vỹ đoan chắc mình đã tuyệt vọng khóc thét lên rồi.



“Quản lý Phan, ngoài kia có người tìm anh.”



Thư ký Hoàng bên cạnh nói một câu khiến Phan Tuấn Vỹ hơi hơi giật mình.



“A? Tìm tôi? Là ai thế?”



“Bọn họ nói là bạn của anh, là tuấn nam mỹ nữ hiếm gặp đó nha.”



“Tuấn nam mỹ nữ? Phan Tuấn Vỹ mình từ lúc nào có cái loại bạn bè thế chứ?”



Vừa lẩm nhẩm một mình, anh vừa dùng “nai con vi bộ” tự chế đi đến phòng khách.



“Phan tiên sinh, ngại quá, làm phiền anh rồi.”



“Hello, Tiểu Phan Phan, lâu không gặp rồi.”



“Lý Sa tiểu thư? Dương Tấn tiên sinh?”



Nhìn hai vị khách quý đến thăm này, Phan Tuấn Vỹ không nén nổi ngạc nhiên.
Lắc lắc đầu, ôm thật chặt người trước mặt, Phan Tuấn Vỹ chủ động khẽ liếm đầu nhũ đang nhô lên qua lớp áo sơ mi, rất thỏa mãn nghe một tiếng hít sâu



“Cưng đúng là một sắc nai con! Chủ nhân đã nói là không phạt cưng nữa, cưng còn đi dụ dỗ chủ nhân?”



Cố vờ chớp mắt ngây thơ vô tội mấy cái, nai con im lặng xoay người lại, nằm sấp quỳ gối trên bàn trà trước mặt chủ nhân, dùng tay khẽ tách hai cánh mông, lộ ra tiểu huyệt mà đời này chỉ để một người ngắm nhìn, dòng dịch trắng đục vốn nằm sâu trong cơ thể từ cửa huyệt hồng phấn chậm rãi chảy ra, *** loạn mê người không tả nổi…



“Cưng… Cưng… Cưng xong, nai con, cưng giác ngộ đi, chủ nhân hôm nay nhất định không khinh địch tha cưng đâu!”



Vồ lấy điện thoại vội vã ra lệnh vài câu: “Thư ký Trần, tôi và quản lý Phan hôm nay có một việc rất quan trọng phải ‘làm’, từ chối tất cả cú điện thoại gọi đến. Cuộc họp nào hôm nay có thể đổi ngày thì cứ đổi, không đổi được thì bảo tổng giám đốc tham gia thay tôi, vậy nhé.”



Cúp mạnh điện thoại, dùng hai ngón tay cắm thẳng vào mật huyệt vẫn đang chảy ra dịch thể của chính mình, thấy cơ thể nai con khẽ cứng lại, ngửa đầu khóc rên, Âu Dương Đạo Đức quả là thấy mình sắp điên rồi.



Đâm mạnh ngón tay hai lần trong tiểu huyệt vừa ướt vừa nóng rồi rút ra, dùng một tay quẳng nai con đang không ngừng khóc trên tấm thảm dưới mặt đất, Âu Dương Đạo Đức móc ra tính khí đã cương cứng đến phát đau của mình, lao đến dồn sức đâm vào nơi sâu nhất không chút nể nang



“A”



Bích tràng yếu đuối gần như bị chọc rách, Phan Tuấn Vỹ tựa như phát cuồng khóc gào không ngừng, tay chân quấn chặt lấy người bên trên, khiến hắn không rời anh ra dù chỉ một khắc.



Cà vạt và chiếc sơ mi bị lột ra một cách thô bạo, cả người bị cắn đến thâm tím khắp nơi, hai đầu nhũ xinh xắn bị cắn nút đến to gấp đôi, nhưng bất kể bị đối xử tàn nhẫn đến đâu, anh vẫn thấy mình thật hạnh phúc, chỉ cần người này bên cạnh mình, anh có thể hạnh phúc.



Chủ nhân, chủ nhân của tôi, người tôi yêu.



Lần này tôi sẽ bảo vệ cậu, tôi không bao giờ cho phép bất cứ ai làm cậu tổn thương, dù cả thế giới này thành kẻ thù của tôi… tôi cũng không hối hận.