Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 1082 : Kết cục (bát)

Ngày đăng: 18:46 18/04/20


Editor: May



Tần Dĩ Nam giống như là không nghe thấy lời nói của Trình Thanh Thông, lấy từng thứ trong thùng ra.



Một tuần trước, anh từng tới nhà cô một lần, cho dù chỉ là đánh giá một lần, nhưng lại biết đại khái vật cô xếp đặt ở nơi đâu, do đó liền dựa theo ký ức, đặt đồ của cô lại nơi đó.



Vào lúc Tần Dĩ Nam xách quần áo Trình Thanh Thông, đi tới tủ treo quần áo trong phòng ngủ, treo lần lượt lên giá treo quần áo, Trình Thanh Thông tốt tính khí, cuối cùng nhịn không được gấp gáp lên: “Tần Dĩ Nam! Anh điên sao? Rốt cuộc hiện tại anh có ý gì?”



Cô tức giận, khiến cho anh dừng động tác lại.



Anh đứng đưa lưng về phía cô một lát, mới chậm rãi quay đầu, đối diện mắt cô.



So sánh với cô đang phẫn nộ, anh rất bình tĩnh.



Anh nói: “Thanh Thông, ý của anh rất đơn giản, nếu như em thích, em có thể tiếp tục ở nơi này, nếu như em không thích, em có thể chậm rãi tìm một thành phố em muốn đi, hoặc là căn nhà em muốn.”



Gì chứ?



Cô đâu còn có tư cách gì đi thành phố mình muốn đi, tìm căn nhà mình muốn ở?



Một giây trước Trình Thanh Thông còn có chút phẫn nộ, lúc nghe được câu này, đáy mắt xẹt qua một chút ảm đạm, cô rũ mắt xuống, miễn cưỡng cười với Tần Dĩ Nam một chút: “Em đã nói trả phòng xong với chủ nhà...”



“Thanh Thông, ý tứ vừa rồi của anh, là em tự do.” Tần Dĩ Nam cắt đứt lời nói của cô.



Tự do?



Cô tự do?



Trình Thanh Thông nhăn mi tâm một chút, lờ mờ nhận ra có cái gì đó không thích hợp.




Ý nghĩ của Tần Dĩ Nam còn chưa ổn định, Trình Thanh Thông mang theo âm thanh nức nở, lại truyền tới một lần nữa: “Sao anh ngốc như vậy?”



Sao anh lại ngốc như vậy?



Lại có thể dùng toàn bộ tài sản của mình, đi đổi lấy tự do của một người phụ nữ?



Sao anh lại ngốc như vậy?



Sáu chữ đơn giản như thế, lại khiến cho Tần Dĩ Nam bỗng chốc đỏ cả vành mắt.



Anh nhìn cô, nhẹ nhàng chớp chớp mắt, ngữ điệu rất thấp đáp: “Có em mới ngốc?”



Anh ngốc, có em mới ngốc?



Dùng cả đời của mình, đặt mình ở trong địa ngục, nhận hết khuất nhục và hèn mọn, đi giúp một người đàn ông đã từng không cần mình.



Có em mới ngốc?



Bốn chữ anh đáp này, khiến cho Trình Thanh Thông bỗng chốc liền khóc ra tiếng.



Anh ngốc sao? Anh cảm thấy chính mình không ngốc, tuy rằng anh không còn tiền, ở trong mắt người khác, anh nhìn như là hai bàn tay trắng, nhưng anh lại có được cô, với anh mà nói, cô còn quan trọng hơn gia sản bạc triệu.



Cô ngốc sao? Cô cảm thấy chính mình không ngóc, tuy rằng cô lựa chọn cuộc sống, rất ủy khuất rất hành hạ, nhưng chỉ cần anh trôi qua tốt, cô liền sẽ thỏa mãn.



- Sao anh lại ngốc như vậy?



- Có em mới ngốc?



Ngốc sao?



Đúng vậy, cô và anh đều rất ngốc, rất ngốc.



Nhưng mà, người dùng hết toàn lực đi yêu sâu đậm một người, không ngốc?



Hết trọn bộ.