Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 151 : Khoảng cách ngắn nhất giữa thật lòng và đau lòng (1)

Ngày đăng: 18:29 18/04/20


Cô ấy đang nói chuyện với ai vậy?



Ấn đường Tô Chi Niệm hơi hơi nhíu lại rồi giãn ra, lảo đảo đổi giày xong mới loạng choạng đi vào phòng khách, liền thấy trong tay cô cầm một chiếc điện thoại di động.



Thì ra là đang gọi điện thoại.... Dù cho não bộ Tô Chi Niệm phản ứng chậm chạp không đoán được Tống Thanh Xuân đang gọi điện cho ai thì anh cũng đã biết người đang nói chuyện điện thoại với cô là ai rồi.



Anh Dĩ Nam, anh đã uống nhiều rượu như vậy rồi. Chúng ta cũng không cần nói nhiều nữa. Nghỉ ngơi sớm một chút thôi.



Thân thể Tô Chi Niệm cứng đờ, bước chân bỗng nhiên cứng lại ngay tại chỗ.



Tần Dĩ Nam.... Thì ra là cô ấy đang gọi điện cho Tần Dĩ Nam.... Cô cự tuyệt đi nhờ xe của anh, chỉ vì đưa Tần Dĩ Nam về nhà. Cô đã chăm sóc Tần Dĩ Nam ổn thỏa, nhưng khi về đến biệt thự của anh, thì vẫn còn gọi điện cho người kia....



Lửa giận từ đáy lòng Tô Chi Niệm nhanh chóng dâng lên ngùn ngụt, thiêu đốt khiến anh cảm thấy vô cùng chua xót.



Anh bình tĩnh nhìn Tống Thanh Xuân, thấy trên cô nở nụ cười ấm áp nhu hòa, giọng điệu lị ngọt ngào, dịu êm, lại mang theo sự ngây thơ:



Em biết rồi, anh Dĩ Nam. Em cũng sắp đi ngủ rồi....


Anh về nhà từ lúc nào vậy chứ? Thế mà lại đứng sau lưng cô không nói tiếng nào, quả thực là muốn hù chết người mà....



Tống Thanh Xuân hít một hơi, mới bình ổn được tâm tình, lúc này mới chú ý đến sắc măt của Tô Chi Niệm quả thật không được đẹp mắt, đôi mắt không có nửa điểm nhiệt độ đang nhìn chằm chằm cô, lạnh đến dọa người.



Bất giác, Tống Thanh Xuân nuốt nước miếng một cái, nỗ lực đè ép cảm giác khẩn trương trong lòng, cắn nhẹ môi nhìn về phía Tô Chi Niệm, cẩn thận mở miệng, chào hỏi:



Tô tiên sinh, anh về rồi sao?



Tô Chi Niệm ngoảnh mặt làm ngơ, nhìn chằm chằm vào cô không chớt mắt lấy một cái.



Buổi tối, lúc cô và anh ta ăn cơm, vẫn còn hoàn hảo bình thường mà, sao bây giờ lại thành như vậy rồi?



Tống Thanh Xuân bị Tô Chi Niệm nhìn đến mức bất an trong lòng, cô bất giác nắm chặt tay lại, miễn cưỡng cười với anh một cái, còn nói:



Tô tiên sinh, anh muốn uống gì không?



Tô Chi Niệm vẫn không có phản ứng, nhưng rõ ràng là Tống Thanh Xuân cảm thấy con ngươi của anh ta đột nhiên co lại, rồi hơi thở bén nhọn ập về phía cô, khiến hô hấp của cô đột nhiên trở nên căng thẳng, giọng nói cũng hơi hơi run lên:



Nếu không thì anh đi tắm trước đi nha? Hay là để tôi đi lấy nước nóng cho anh?