Nói Yêu Em 99 Lần
Chương 857 : Cô muốn nói lại thôi (7)
Ngày đăng: 18:42 18/04/20
Editor: May
Khó trách ngày đó, sẽ gặp phải cô ta ở gần bệnh viện nhân dân, hóa ra cô ta là giống như cô, đi nơi đó làm khám thai sao?
Chỉ là, vì sao cô ta muốn nói xin lỗi, không nhẫn tâm được, chẳng lẽ là...
Đường Noãn nhăn mày lại, liền hỏi: “... Con của cô, có vấn đề gì không?”
Một câu nói của Đường Noãn, hỏi đến thân thể Tống Thanh Xuân hung hăng run rẩy một chút.
Phản ứng như thế của cô ta, khiến cho Đường Noãn biết phán đoán của mình là đúng, có thể là sau khi phụ nữ có thai, đều sẽ hy vọng tất cả đứa bé trên thế giới đều rất khỏe mạnh: “Hiện tại y học phát triển như vậy, không có cách nào giải quyết sao? Bác sĩ nói thế nào? Cô xem tôi ngày đó, tình huống hỏng bét như vậy, không phải vẫn giữ được đứa bé sao?”
Tống Thanh Xuân gối mặt ở trên cánh tay, cô im lặng một lúc lâu, mới mở miệng: “Vô dụng thôi...”
Trong phòng an tĩnh một lúc lâu, Tống Thanh Xuân giơ đầu từ trên cánh tay lên, cô nhẹ nhàng lau nước mắt nơi khóe mắt, đưa tay ra, bưng cốc sữa tươi trên bàn lên, trên mặt cô đã không còn bi thương vừa rồi, không nóng không lạnh nói một câu “Cám ơn” với Đường Noãn, liền giơ cốc sữa tươi tới bờ môi.
Chỉ cần cô uống xuống, cô liền đại công cáo thành, cô liền có thể lấy đi nhược điểm của mình từ trong tay người phụ nữ kia, sau đó mang theo đứa bé cao chạy xa bay ra nước ngoài.
Cô sẽ không có tiếng xấu, sẽ không mất hết danh dự, sẽ không bị người phỉ nhổ...
Tay Đường Noãn, nắm chặt chẽ thành quả đấm, cô nỗ lực khắc chế môi của mình, không muốn phát ra bất kỳ âm thanh nào, nhưng lúc cốc sữa tươi kề bên bờ môi Tống Thanh Xuân, ba chữ “Tống Thanh Xuân” từ bờ môi của cô, không có dấu hiệu nào liền phun ra ngay.
Ngữ điệu Đường Noãn kịch liệt, khiến cho tư tưởng Tống Thanh Xuân không tập trung nâng mí mắt một chút, sau đó liền há miệng ra về phía cốc sữa tươi.
“Tống Thanh Xuân, hôm trước tôi tình cờ gặp Tô Chi Niệm ở bệnh viện!” Đường Noãn không dám xông lên phía trước đoạt cốc sữa tươi của Tống Thanh Xuân, cô sợ bị cô ta phát hiện sơ hở, dưới tình thế cấp bách, cô nghĩ đến ba chữ “Tô Chi Niệm” mà Tống Thanh Xuân viết trên giấy, liền đột nhiên nhắc đến anh ta.
Như Đường Noãn mong đợi, ba chữ “Tô Chi Niệm” kia khiến cho động tác Tống Thanh Xuân ngừng lại.
Cô lấy cốc sữa tươi từ bờ môi xuống, đáy mắt nhìn chằm chằm, mang một tia nghi vấn.
Đường Noãn thầm thở phào nhẹ nhõm.