Nói Yêu Em Biết Bao Lần Mới Là Đủ?

Chương 2 :

Ngày đăng: 12:11 30/04/20


- Lão gia, phu nhân! Thiếu gia cùng cô Tịnh Hi vừa rồi đã chia tay. _ Tên vệ sĩ cung kính cúi đầu nói, anh ta là không khỏi lo lắng trong lòng. Vì tiểu thư Lạc Tịnh Hi rất được lòng ông bà Thẩm a..



Bốn năm qua mà họ quen nhau, người vui nhất không phải Thẩm Hạo Nhiên mà là hai ông bà. Tính tình con trai họ đào hoa, họ đương nhiên biết rõ chứ?



Nhưng Lạc Tịnh Hi thế mà lại nắm hết được thóp của Hạo Nhiên bốn năm, cô còn có chí học hành chăm ngoan! Ông bà đương nhiên yêu thương cô nhất...



- Anh nói sao vậy? Kể rõ sự việc lại đi!



Bà Thẩm đương nhiên quý Tịnh Hi rồi nên bà chỉ nhận định một mình cô trở thành con dâu của gia tộc họ Thẩm đó từ rất lâu rồi. Vậy mà con trai bà, nhắc tới lại tức đến điên, có mắt như mù à?



- Cô Tịnh Hi sang đó tổ chức lễ kỉ niệm với thiếu gia, nhưng xui làm sao mà là bắt gặp thiếu gia đi với người khác ạ!!



Tên vệ sĩ tường thuật lại mọi thứ rành mạch.. Chỉ thấy mắt của ông bà Thẩm nhíu lại lòng anh ta đã bắt đầu run cả!



- Tiếp theo? _ Ông Thẩm cất giọng hỏi!



Thường ngày Thẩm Quan sẽ không để ý mấy về chuyện của con trai mình, vì ông nghĩ đã có Tịnh Hi quan tâm rồi..



Cũng không ngờ tới con trai ông lại có tính đào hoa như vậy... ngựa quen mà đường cũ! Người vệ sĩ nghe vậy mới là tiếp tục nói: " Thiếu gia đã thách thức cô ấy cầm chai đánh mình, cuối cùng! Cô ấy không đánh thiếu gia... Chỉ cầm chai đánh thật mạnh vào đầu mình.. "


- Ừ! Tôi cũng quyết như vậy. _ Bà Tình Liễu cũng gật gù đồng ý, ây da. Tiểu Hi của ta, để con chịu oan ức một chút à.



Người kia nghe vậy liền rời đi bà Tình ngồi đó chỉ lo lắng cho Tịnh Hi, không biết con bé có vượt qua nỗi việc này...



- Lão Quan, Hạo Nhiên con chúng ta... Tôi không biết phải nói như thế nào?!



- Bà yên tâm! Phải cho nó nếm trải hết mùi vị cay đắng của tình yêu.. tự khắc về sau nó sẽ biết trân trọng người kia!



- Cũng do ông mà ra, đừng nói với tôi! Hồi trẻ ông cũng đào hoa không kém?



Tình Liễu bà giả vờ giận dỗi, bà vẫn là hồi tưởng về chuyện quá khứ năm đó.



- Tôi đào hoa thế nào, bà nói thử xem? Không phải về sau cũng bị bà nắm hết rồi sao chứ còn nói nữa. _ Thẩm Quan bật cười trước sự đáng yêu của vợ mà.



- Ông thì hay quá rồi còn gì? Họ Thẩm của chúng ta bây giờ tôi mới biết, gen có thể tốt như vậy đó. Cha đào hoa, có con cũng đào hoa đấy, ây dô khổ quá!



Bà cứ nói ông như vậy, nhưng ông vẫn là yêu thương bà hết mực. Ông là tình đầu của bà và bà cũng là tình đầu của ông, ông nói: " Lúc trẻ tôi có đào hoa.. Nhưng cuộc đời của Thẩm Quan tôi, là chỉ có bà mới danh ngôn chính thuận về làm vợ tôi. Đời tôi thế này là đủ... "



- Ông này... Chỉ được cái dẻo miệng??



Cả hai người bật cười, đời cha đời mẹ tình yêu đằm thắm như vậy, mong sao đời con cũng như vậy mới vui lòng à..



- ----------



[ Tác giả: @seunghyunttop ]