Nữ Chính! Cô Tiêu Đời Rồi!!

Chương 17 : Tôi có nên tha thứ cho cô không?

Ngày đăng: 18:14 18/04/20


“Tôi cầu xin cô tha thứ cho tập đoàn của chúng tôi, tôi thật sự có lỗi.” Nhỏ nói.



----flashback----



Nhỏ đang ngồi đó suy nghĩ về câu nói của nó bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên. Nhỏ nghe xong cuộc điện thoại đó thì ngay lập tức rời khỏi trường. Nhỏ về đến nhà...



“Mày làm gì tập đoàn The Roses hả con bé kia, mày đụng đến bang Black Roses hả!”



“Mày có biết rất nhiều tập đoàn lớn đang rút vốn không? Đến anh chị em mày bị bắt cóc rồi!”



“Tao được thư kí của Black Roses và The Roses đến báo là mày giả danh chủ tịch. Mày giỏi lắm. Mày sang ngay nhà con bé Sam xin lỗi cho tao!”



“Sang ngay lập tức!”



Mỗi câu nói là một cái tát.



----End flashback----



Nhỏ thật sự ngạc nhiên khi thấy anh và hắn đang đứng đằng sau.



“Hai anh làm gì ở đây vậy?”



“À, anh và Ken chuyển sang nhà Sam ở!”Alex thản nhiên trả lời mà không để ý đến tâm trạng của nhỏ.”Thế còn em tới đây làm gì?”



“À, không có chuyện gì! Thôi, em đi về đây.”Nhỏ bỏ về vì sợ mất thể diện trước mặt anh và hắn.



Nó chẳng nói gì, nó biết thừa tính của nhỏ, cái “tôi” rất lớn, lớn hơn tất cả.



Sáng ngày hôm sau, tập đoàn của nhỏ và hắn đều bình thường trở lại, mọi người nói là do một thế lực lớn nào đó mua hết cổ phần của tập đoàn nhỏ. Nhưng nhỏ luôn miệng khoe người đó là người trong dòng họ.



“Sao mày lại làm thế, sao không để cho tập đoàn nó phá sản luôn đi?”Cô đang lái xe đến trường thì hỏi nó.



“Tao không thích.”



“Không thích là như thế nào, sao mày không hành động luôn đi?” Cô bực tức.



“Chưa phải thời điểm này.”
“À mà còn trang phục thì sao?”



“Mẹ tôi và Sam lo, anh không phải lo!” Cô nói.



Giao việc xong thì nó và hắn xuống gara rồi lái xe đi tim hoa hồng. Ali và Eva thì ra chỗ sản xuất để mua nguyên liệu làm bánh. Còn anh và cô đang tiếp tục lên danh sách.



>>>Trên xe của nó và hắn.



-Bây giờ đi đâu trước!-Hắn hỏi.



-Ngoại ô.



-Ra ngoại ô làm gì? Xa lắm.



-Anh hỏi xem có chỗ nào trong thành phố bán hoa hồng đen và trắng nhiều đến thế không?-Nó cáu khiến nó suýt đâm vào ô tô.



-Cô đi đứng kiểu gì đấy, lái cẩn thận vào.-Nó làm hắn sợ té khói vì cái cách lái xe quá mạo hiểm.



Nó dừng lại trước một cửa hàng hoa bé nhưng vườn hoa thì rất to và rộng.



-À, Sam, hôm nay cháu đến đây làm gì đó. Còn nữa, ai đây? Bạn trai à!-Một cụ ông nói.



-Không phải đâu ông, mấy ngày nữa là sinh nhật bạn cháu mà cháu không biết kiếm đâu 2000 bông hoa hồng trắng và đen nữa, ông giúp cháu được không?-Nó cười hiền hậu, đ



-Ông không chắc là sẽ đủ cho cháu đâu, hiện giờ vườn chỉ còn 500 bông đen và 500 bồng trắng, cháu có lấy không?-



-Dạ như thế là được rồi ạ, cháu đi kiếm chỗ khác cũng được, cháu cảm ơn ông nhiều, cháu sẽ cho người đi lấy ạ!



-Cháu có ở lại ăn cơm không?



-Dạ thôi, cháu phải về chuẩn bị nữa, khi nào cháu sẽ dẫn cả bạn đến chơi với ông, tụi cháu về đây.



Hình ảnh ấm áp của nó đã làm tim hắn đập nhanh hơn thường. Hắn luôn nhắc đi nhắc lại câu nói trong đầu Sam hại bạn gái mình



End chap