Nữ Chính! Cô Tiêu Đời Rồi!!

Chương 19 : Bữa tiệc hoàn hảo

Ngày đăng: 18:14 18/04/20


“Haiz...sao đau đầu thế nhỉ, này ngày bao nhiêu rồi...hả, hai ngày trôi qua rồi sao, mình ngủ hai ngày sao.”Johnny tỉnh dậy lúc bọn nó còn đang say giấc ngủ. Johnny sang phòng bên cạnh, Johnson cũng đang ngủ. “Johnson, dậy đi anh, ngủ vừa thôi, sinh nhật mình rồi đấy!”



“HẢ...”Johnson tỉnh dậy cũng trong tình trạng như Johnny.



“Nay sinh nhật chúng ta đó, anh có nhớ được cái gì không!”



“Không.” Johnson nói.



“Em cũng thế, em chỉ nhớ là chị Kathy đưa mình cốc nước cam thôi!” Johnny ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra.



“Xuống nhà kiếm gì ăn đã.”



“Vâng.”



Khi xuống nhà thì anh em John thật sự ngạc nhiên, cả căn nhà chỉ màu trắng đen, trong bếp thì toàn là bánh với cả bánh.



“Thật sự là không có cái gì để ăn sao!” Johnny buồn.



“Hai đứa dậy rồi à, đói không? Bác nấu cái gì cho mà ăn!” Bác Will từ trong nhà bước ra.



“Có, bác nấu đi, trong hai ngày qua có xảy ra chuyện gì không hả bác?” Johnson nói.



Bác vừa nấu ăn vừa nói. “À, thì ra là loại thuốc ngủ này.”Johnson gật gù.



“Thuốc ngủ này nặng lắm mà các chị ấy dám cho mình uống, thảo nào đau người thế không biết nữa!”Johnny làm mặt bực tức.



“Johnny, Johnson dậy rồi à. Lên thử bộ đồ bọn chị may đi.”Nó vừa từ trên cầu thang xuống vừa nói.



“Chị đánh thuốc em à, chị đùa à!”Johnny nói.



“Chị mày chỉ làm những gì cần làm thôi. Hỏi thế mà cũng hỏi.”Nó nói.



“À mà những thứ này để tổ chức sinh nhật cho chúng em hả chị?”Johnny cười đểu.



“Ừ, thôi chị đi ra ngoài một tí!”Nó nói xong thì xuống gara lấy xe.



“Không biết là chị ấy đi đây thế nhỉ.”Johnson nói.



Hôm nay, nó đi ra cánh đồng hoa, nó tới đó vì muốn quên đi mọi thứ. Nó rất muốn trở về thế giới hiện tại...



------Tui là giải phân cách thời gian------



“Thôi chị xin lỗi mà, đừng giận nữa, mặc bộ vest này vào đi, khách đến rồi!”Cô nói.



“Mở cửa đi, cứ giận thế thì bao giờ mới bắt đầu tiệc được.”Anh nói.



“Ai bảo anh chị cho em uống thuốc ngủ, em không mở cửa.”Johnny nói giọng hờn dỗi.



“Có chuyện gì vậy mọi người?”Nó bước xuống cầu thang.
-Sao mấy người có thiệp mời đến đây?- Nó nói.



-Thì có người đưa cho chúng tôi! - Mia kiêu căng nói.



-Ai?-Ali hỏi.



- Sao tôi phải nói cho mấy người?- Anna nói.



-Sao...sao bọn mày...dám hất rượu vào mặt tao...-Nhỏ Mia hét lên khiến ai cũng nhìn.



-Tôi chỉ làm những gì cần làm thôi!- Nó nói.



-Anh Alex, anh Ken, giúp chúng em với. Bọn nó chửi chúng em kìa.- Anh và hắn bước lại gần, Anna cầu cứu.



-Sao chúng tôi phải làm thế?-Anh và hắn làm mặt thờ ơ.



-Hai anh là người yêu của bạn thân chúng em mà.-Mia ngạc nhiên.



-Chúng tôi có vợ rồi.



-Hai anh bị làm sao thế? Vợ hai anh là ai!- Mia hét lên.



-Sam/Kathy-Hắn và anh đồng thanh.



-Bỏ cái tay ra-Nó, cô trừng mắt quay lại đằng sau.



-Vợ Sam à-Hắn kêu lên.



-Kathy à....-Anh gọi.



-Cái gì.



-Tí nấu ăn cho tụi anh nhé.



-Không rảnh.



-Uầy... chán vậy.



-Mấy người dừng lại được chưa!- Phu nhân tập đoàn Shelton nói.



-Chúng tôi có giấy mời, tại sao không được dự?- Chủ tịch tập đoàn Shelton tức giận.



-Giấy mời của mấy người là mẫu cũ, mẫu mới của chúng tôi có ghi là phải mặc đồ đen hoặc trắng. Người đâu... đuổi bọn họ ra.- Nó nói.



Cả bọn lại tiếp tục tiệc tùng.



End chap.