Nụ Hôn Của Casanova

Chương 79 :

Ngày đăng: 14:55 19/04/20


Khoảng mười giờ tối vào đêm chúng tôi trở về từ California, tôi lái xe đến khu dân cư thung lũng Hope ở Durham. Tôi đến nhà của Casanova một mình. Thám tử - tiến sĩ Cross đã trở lại làm nhiệm vụ.



Có ba manh mối mà tôi coi là cần thiết để phá án. Tôi vừa lái xe vừa xem xét lại. Có một thực tế đơn giản là cả hai tên tội phạm đều gây nên “tội ác hoàn hảo”. Có những khía cạnh của việc song sinh, sự phụ thuộc vào nhau giữa Casanova và Kẻ Lịch Thiệp. Có bí ẩn bên trong ngôi nhà bốc hơi.



Một trong số hoặc tất cả những thông tin ấy sẽ phải nói lên được điều gì đó. Có lẽ sắp có chuyện xảy ra ở ngoại ô thung lũng Hope của Durham. Tôi hy vọng vậy.



Tôi chậm chạp lái xe dọc đường đồi Old Chapel tới khi đến một cánh cổng gạch trắng trang trọng, kiểu cần trục dẫn vào khu điền trang cao cấp của thung lũng Hope. Tôi có cảm giác rằng mình không được phép bước qua cánh cổng này, mà có lẽ tôi là người da đen đầu tiên không khoác bộ quần áo lao động bước qua đây.



Tôi biết mình đang liều lĩnh, nhưng vẫn phải xem xét nơi bác sĩ Wick Sachs sống. Tôi cần phải cảm nhận nhiều điều về hắn, cần phải nhanh chóng tìm hiểu về hắn rõ hơn.



Những con đường của thung lũng Hope không chạy theo đường thẳng. Con đường mà tôi đang đi không có lề đường, rãnh nước, và cũng không có nhiều đèn cao áp. Quanh đây chủ yếu là địa hình đồi núi, khi lái xe, tôi bắt đầu cảm thấy như mình đang bị lạc, cứ đi lòng vòng mãi. Nhà cửa chủ yếu được xây dựng theo phong cách Gothic miền Nam sang trọng, cổ kính và đắt tiền. Ý niệm mơ hồ về tên hàng xóm giết người chưa bao giờ mạnh mẽ đến vậy trong tôi.



Ngôi nhà gạch đỏ kiên cố của bác sĩ Wick Sachs nằm trên một trong những ngọn đồi cao nhất.



Cánh cửa chớp được sơn trắng, phù hợp với màu của máng xối nước mưa. Ngôi nhà trong quá đắt đỏ đối với một giáo sư đại học, kể cả với một giáo sư trường Duke, “Harvard của miền Nam.”



Các cửa sổ đều tối om và bóng lên như đá phiến. Ánh sáng duy nhất tỏa ra từ một chiếc đèn xách tay bằng đồng duy nhất lơ lửng trên cửa trước.
Chiếc xe đạp của con Casanova.



Ngôi nhà đáng ngưỡng mộ của Casanova ở ngoại ô.



Cuộc sống giả tạo và hoàn thiện của Casanova. Lớp ngụy trang hoàn hảo của hắn. Trò đùa huênh hoang và đáng sợ của hắn với tất cả mọi người. Ngay tại thành phố Durham. Hắn chĩa ngón tay thổi vào cả thế giới.



Tôi cẩn thận đi về phía hè lát đá trắng, bao quanh là những viên gạch giống trong nhà và trên lối đi bộ phía trước. Tôi nhận thấy dây leo dần xâm chiếm bức tường gạch đỏ. Rút cuộc có lẽ hắn cũng không hoàn hảo cho lắm.



Tôi vội chạy qua hiên nhà, men về phía căn phòng Florida. Không thể quay lại được nữa. Để vào được đến đây tôi đã phải phá vài thứ và đột nhập dưới danh nghĩa thi hành nhiệm vụ. Điều đó không có nghĩa là hành động này đúng, chỉ là tạo điều kiện hơn thôi.



Tôi phá một ô nhỏ trên cánh cửa ra vào, chui vào bên trong. Không có gì. Không một tiếng động. Có lẽ Wick Sachs không sử dụng bất kỳ hệ thống báo động nào. Tôi thực sự nghi ngờ rằng hắn muốn cảnh sát Durham điều tra một vụ đột nhập trái phép.



Điều đầu tiên tôi nhận thấy khi bước vào là mùi chanh hương liệu quen thuộc dùng để dánh bóng đổ đạc. Đầy vẻ tôn kính. Lịch sự. Quy củ. Tất cả chỉ là vẻ bề ngoài, một mặt nạ được ngụy trang hoàn hảo.



Tôi đang ở trong nhà của gã quái vật.