Nụ Hôn Của Quỷ

Chương 100 : Yêu tinh xuất thế

Ngày đăng: 20:07 18/04/20


Sau những ngày tháng

tuyệt diệu như thần tiên trôi qua, tôi và Thuần Hy quay trở lại cuộc

sống trường học vô cùng ảm đạm, sự chênh lệch như giữa thiên đường và

địa ngục này đúng là khiến người ta bực bội, đến ưò chơi vừa tải xuống ở điện thoại di động cũng không cứu vớt nổi tâm trạng tôi tệ của tôi lúc

này.



Thầy hói thân yêu chủ nhiệm lớp tôi vẫn đang đứng trên bục

giảng, diễn giảng hăng đến độ nước bọt bay vèo vèo như mưa, tôi và bạn

cùng bàn Gi­ai Liên lợi dụng cái lung của người ngồi đằng trước để làm

bia che đỡ, núp phái sau tha hồ trò chuyện rôm rả mà không sợ ai biết.



“Các em, hôm nay lớp chúng ta có một bạn mới chuyển đến, cả lóp hãy vỗ tay nồng nhiệt hoan nghênh bạn ấy nào!”



“Hử-? Bạn mới?”



Khi những tiếng vỗ tay lốp bốp vang lên, tôi và Gi­ai Liên không hẹn mà

cùng thò cổ ra như hươu cao cổ, bắt đầu cố gắng, cố gắng và rất cố gắng

nhìn về phía bục giảng



A_A Khi người bạn mới uyển chuyển bay vào

trong tầm mắt tôi, mồm tôi không nén nổi mà há ngoác ra đến nỗi có thể

nhét vào hai, không, ba quả trứng gà, mồ hôi tôi bắt đầu rỏ xuống từng

giọt từng gioi, tí tách, tí tách, tí tách...



“Woa~! Bạn ấy dễ thương quá ~!”



“ừ, giống một cây bắp cải căng mọng trong mùa hè ấy”



“ngốc! mùa hè làm gì có bắp cải, tớ thấy hình như giống măng mới mọc trong mùa xuân mới đúng....”



“Oi chao ~!! Mắt to, người nhỏ bé, dáng mảnh mai, da trắng trẻ đáng yêu quá ~!”



“Woa, Woa ~! Xinh đẹp quá ~, ngọc nữ thuần khiết -Ị”



Đám nam sinh mê gái buồn nôn trong lóp vừa chảy nước dãi lém nhèm AÒra bình luận rất nhiệt tình về em gái xinh đẹp vừa đến, thậm chí còn ữanh cãi

nhau ai nhận xét đúng hơn. Oi cái đâu đáng thương của tôi, đang rụt lại, sau bàn như một con rùa vậy, A_A Bắt đầu rơi trở lại vào hồi ức đau khổ mà không thể ngăn lại được....



Một ngày đẹp trời khi còn ở

trường Sơ trung, tôi hí ha hí hửng ôm một chiếc chậu cây nho nhỏ, bước

trong ánh nắng ban mai rực rỡ để đến trường



“ Hi, Tiễn Ni, chào buổi sáng”



Phía sau lưng vẳng đến một giọng nói rất đỗi yểu điệu, không cần đoán cũng biết là bạn Tiểu B.



“Ồ, he he, chào bạn.”


“Quách Tiễn Ni! Em rụt đầu vào bàn học làm gì thế? Đang ăn ”vụng à?" Giọng nói khô

không khốc của thầy hói bay vào tay tôi rất chi là không đúng lúc.



Xong đời tôiỊ Lần này chết chắc, tôi chỉ cần động đậy nửa cái móng chân cũng biết được Phác Trân Hiền bây giờ đang nhìn tôi chằm chằm và phát ra nụ

cười lạnh lùng điên loạn của cô ta.......



Hu hu! Cứ ngỡ mình đã

có thể cố gắng thoát được hôm nay để cô ta không phát hiện ra, ai ngờ

chỉ mười phút mà cũng không trốn được, hu hu hu.... ...... ....... Quách Tiễn Ni này sao mà số khổ thế không biết? AAA Đúng là đời ghen ghét

hồng nhan mà.... ...... .....



Hả? Hình như bạn Hân Hữu ngồi trước tôi chuyển sang trường khác nhưng chỗ vẫn chưa có ai ngôi. Trời đất ơi, không thể nào.... ...... .... Ong trời ơi, làm ơn, làm ơn.

Please!!!!



ông thây hói đẹp trai của em, please! Please!!! Xin

đừng bao giờ xếp cho con bé Trân Hiền đó vào trước em nhé!... ........

Nếu không >__



Nhưng,

nhưng, bất hạnh lại cứ giáng vào đầu tôi!!! Cái ông lão đầu hói kia đúng là đáng ghét!!! Không ngờ, không ngờ lại xếp Trân Hiền vào chỗ ngồi

phía trước tôi thật



>_



“ Chào cậu, Tiễn Ni, lâu quá không gặp!” Phác Trân Hiền vừa ngồi xuống đã nhiệt tình lên tiếng chào tôi.



“he he he he, phải, phải, lâu quá không gặp!” Cái gì lâu quá? Không gặp cả đời tôi cũng thấy chưa đủ lâu nữa là.... .....



“Sao? Hai cậu quen nhau rồi à?” Gi­ai Liên ngạc nhiên hỏi tôi.



“ờ phải, he he” Quen với cô ta có lẽ là bất hạnh lớn nhất đời tôi.



“Quách Tiễn Ni, em lại làm gì thế? Bây giờ đâu phải lúc ôn lại tình cảm xưa.”



Ông thầy hói đầu này, đúng là đáng ghét, rõ ràng là cái tên Phác Trân Hiền

chết tiệt kia chào em trước mà, sao chỉ gọi có mình em mà không gọi cô

ta? >_



Hu hu hu hu hu ——... .......



Hừ, ông già có mới nới cũ, có trăng quên đèn, vong ân bội nghĩa, không nhớ

tôi đã đau khổ thế nào để đạt được thứ hạng 89 cho ông ta nở mày nở mật

hay sao chứ? Thật là.... !!! Đáng ghét!!!